Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 205

Rất nhanh phía bên kia đã trả lời tin nhắn lại: "Bạn thân mến, cuốn sách Thạch Đầu Ký của bên bạn bán bao nhiêu tiền, sao lại không niêm yết giá vậy."
Nhìn những tin nhắn ở bên trên, Hứa Nam Nam đoán rằng, chẳng nhẽ cần phải do đối phương đưa ra câu hỏi, thì cô mới có thể trả lời sao? Những chuyện khác thì không thể nói được?
Hứa Nam Nam có chút thất vọng, cô còn tưởng rằng có thể tự do kết nối được với tương lai cơ chứ.
Thấy Hứa Nam Nam không trả lời, đối phương lại gửi thêm một dấu hỏi chấm qua.
Hứa Nam Nam lập tức trả lời: "Đây là hàng bên tôi vừa mới nhập, tôi vẫn chưa kịp định giá."
Những thứ này đều là những đồ cũ mà lần trước cô nhập về từ chỗ thu hồi đồ phế thải. Bởi vì có một vài cuốn sách thư họa, sách cổ mà cô không biết giá cả thế nào, cho nên định nghiên cứu giá cả rồi sau đó mới niêm yết giá sau, sau lại vì bận chuyện thi cử, nên những thứ đó cứ để mãi ở trong cửa hàng. Dù sao thì hiện giờ cửa hàng của cô cũng kiếm đủ tiền để tiêu, cũng không vội vàng bán đi.
Không ngờ rằng lại có thể thu hút khách đến hỏi giá. Hứa Nam Nam cảm thấy chuyện này cũng coi như là một thu hoạch nhầm lẫn tình cờ.
Đối phương hình như rất bức thiết, mong Hứa Nam Nam nhanh chóng niêm yết giá, anh ta muốn mua nó ngay.
Thấy tình hình vậy, Hứa Nam Nam nhanh chóng lên tìm giá cả sách cổ trên thị trường bán đồ cũ ở Taobao, biết được giá những quyển sách cổ này cũng không thấp, có những cuốn mấy trăm tệ, một số cuốn mấy nghìn tệ cũng có, có cả những cuốn lên đến cả mười ngàn tệ.
Hứa Nam Nam đột nhiên nhớ đến trước đây có xem qua một tin tức. Nói rằng có một bà lão đã bán những cuốn sách cũ ở trên gác mái của nhà mình cho những người thu gom phế liệu. Mấy ngày sau, con trai bà ấy quay về tìm sách, nhưng không tìm thấy. Vừa hỏi thì mới biết được rằng đã bị bà lão đem đi bán phế liệu rồi. Con trai bà ấy nghe thế, ngất ngay tại chỗ. Sau đó mới biết được, cậu ta nhìn thấy tập trước bản đơn lẻ của một bộ sách cũ ở chỗ giáo viên mình, mà cuốn tập trước đó có giá trị ba trăm ngàn tệ, giáo viên của cậu ta nói, nếu như mà có tập sau, người giáo viên đó sẽ sẵn lòng ra giá bốn trăm ngàn tệ để mua được nó.
Bởi vì giá của tập sau cao hơn. Mà cuốn tập sau đó đang ở trong đống sách cũ ở trên gác mái nhà cậu ta.
Chuyện này có phải là thật hay không, Hứa Nam Nam cũng không biết được. Nhưng lúc ấy cô có thể khẳng định rằng, có những cuốn sách cũ chắc là rất đáng tiền.
Mà tên cũ của Hồng Lâu Mộng cũng chính là Thạch Đầu Ký, cô không có nghiên cứu gì với Hồng học cả, có điều cuốn sách này cũ như vậy rồi, xem ra niên đại của nó đã lâu đời, hẳn là giá của nó cũng không thấp đâu nhỉ.
Hứa Nam Nam suy nghĩ một hồi, niêm yết giá của cuốn sách này là, ba mươi ngàn.
Lại lo lắng là mình niêm giá cao quá, cho nên ở bên cạnh có viết có thể thương lượng giá. Điều mà Hứa Nam Nam không thể ngờ được rằng, cô vừa mới niêm giá thì cuốn sách này đã được người ta mua mất…
Trong tài khoản của mình đã được cộng ba mươi ngàn.
Wangwang lại sáng lên: "Sau này nếu có những cuốn sách kiểu giống như vậy, hãy nhắn tin cho tôi nhé, cảm ơn!" Sau đó lại hiển thị đối phương đã rời khỏi giao diện trò chuyện.
Hứa Nam Nam hơi sững sờ. Vậy là cuốn sách này cô niêm giá thấp mất rồi, hay là giá niêm yết thấp chứ? Không đúng, phải là, cái ứng dụng wangwang này rốt cuộc là có chuyện gì vậy chứ, khởi động như thế nào, có thể nói được những chủ đề nào?
Hứa Nam Nam nhanh chóng tập trung tinh thần, muốn mở wangwang ra, kết quả là chỉ có thể xuất hiện ra giao diện nói chuyện vừa nãy, còn người bên kia thì đã rời khỏi cuộc trò chuyện rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận