Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 471

Thứ hai đi làm, tinh thần của Hứa Nam Nam vô cùng sảng khoái. Sáng sớm cô không cho Lâm Thanh Bách lặp lại động tác của ngày hôm qua. Nhìn thấy dáng vẻ buồn bực của Lâm Thanh Bách, trong lòng cũng coi như là cảm thấy cân bằng được đôi chút.
Đến văn phòng, tâm trạng cô rất vui.
"Nam Nam."
Vừa ngồi xuống, Lý Tĩnh đã chạy từ ngoài cửa vào tìm cô.
Lý Vĩ Minh lại đi công tác rồi, trong văn phòng chỉ còn lại chị Liễu và Tiểu Trương. Hai người đều nhìn về phía cô.
Hứa Nam Nam mím môi, đứng dậy bước ra ngoài.
Mắt của Lý Tĩnh hình như có chút sưng lên, có điều thần sắc cũng không tệ. Thậm chí Hứa Nam Nam có thể nhìn ra được, trong mắt cô ta như có hy vọng gì đó.
"Nam Nam, con vẫn chưa biết chuyện đúng không, bà ngoại và ông ngoại con đã quay về rồi. Hiện giờ đang ở bên khu nhà tập thể của ủy ban huyện. Hiện giờ họ sống khác rồi, là người nhà của thủ trưởng. Chỉ đạo viên Lâm của mỏ bọn con là do hai người họ nuôi nấng thành người đấy. Còn có bộ trưởng hiện giờ của bộ vũ trang của huyện, cũng coi như là được hai ông bà ấy nhìn lớn lên."
Lý Tĩnh nói xong, vểnh môi cười nhìn về Hứa Nam Nam: "Mẹ biết người yêu con cũng là người của ủy ban huyện. Nếu như người ta biết được con có mạng lưới quan hệ như vậy, con nói xem sẽ thế nào đây?"
Ánh mắt của Hứa Nam Nam vẫn luôn nhìn cô ta. Nếu như cô không nghĩ nhiều, thì người này hình như là đang đến làm hòa với cô? Có điều người này hình như là không biết được hết câu chuyện, đến ngay cả chuyện cô và Lâm Thanh Bách yêu nhau mà cô ta cũng không biết.
Lý Tĩnh cười nói: "Nam Nam, con là đứa thông minh, chắc là biết được ý của mẹ chứ. Chỉ cần con còn nhận cái nhà thì mẹ sẽ nhận con. Bên nhà họ Hứa con cũng không cần lo lắng."
Câu nói này Lý Tĩnh nói một cách tràn đầy tự tin.
Hứa Nam Nam ho một tiếng: "Ý của bà tôi hiểu, nhưng tôi cảm thấy không cần thiết đâu."
Lý Tĩnh nghe xong thì nụ cười chợt tắt, hình như là không ngờ được rằng Hứa Nam Nam lại từ chối lời đề nghị của cô ta nhanh như vậy.
Lần này cô ta đến tìm Hứa Nam Nam xác thật là có ý muốn làm hòa. Kể từ sau khi biết được Hứa Nam Nam có người yêu là người của ủy ban huyện, cô ta biết con nhóc này là đứa có triển vọng. Ít nhất thì giỏi giang hơn Hứa Mai Tử và Hứa Hồng.
Muốn làm hòa, nhưng lại không có cơ hội. Lần này cha mẹ cô ta nở mày nở mặt trở về, cho cô ta cảm thấy có tự tin. Không quan tâm ở ủy ban huyện có chức gì, ở trước mặt thủ trưởng của thủ đô cũng sẽ phải thấp hơn một vế. Cho dù là cha mẹ cô ta chỉ là người hầu hạ, nhưng cũng giống như khi làm việc cho nhà địa chủ khi xưa, đi ra ngoài cũng vẫn sẽ cao hơn một bậc so với những người nông dân khác.
Cô ta tin rằng Nam Nam là một người thông minh, biết được những lợi ích ở trong đó sẽ chủ động đề nghị làm hòa.
Suy nghĩ tốt đến thế, nhưng không ngờ được con nhóc này vậy mà lại từ chối.
Cảm nhận được khuôn mặt của mình cay rát, sắc mặt của Lý Tĩnh cũng dần thay đổi: "Con nghĩ cho kỹ đi, cơ hội này sau này chưa chắc đã có đâu."
Hứa Nam Nam cười: "Không cần suy nghĩ đâu. Chuyện tốt như thế này, bà cứ tự mình hưởng thụ đi. Tôi còn phải đi làm, không nói chuyện thêm với bà nữa. Nếu để cấp trên nhìn thấy thì sẽ bị phê bình đó." Nói xong đi thẳng vào văn phòng.
Lý Tĩnh ở đằng sau tức giận đến mức nắm chặt tay.
Trong văn phòng, Hứa Nam Nam đang cảm thấy không đáng thay cho hai ông bà họ Lý. Nuôi dưỡng đứa con gái như vậy, lúc khó khăn thì không quan tâm gì. Hiện giờ nở mày nở mặt thì bám víu lấy. Cũng không nghĩ rằng cho dù có nở mày nở mặt như nào đi nữa thì cũng là do Lý Uyển cho.
Bạn cần đăng nhập để bình luận