Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 699

"Không có việc gì tự nhiên anh sai người theo dõi Lâm Thanh Bách làm gì. Tốt xấu gì anh ấy cũng là sĩ quan trong bộ đội, chuyện này làm ầm lên là khó xử lý lắm đấy."
Nói xong anh ta lắc đầu thở dài đi ra ngoài.
Cao Kiến Quốc nhìn Tôn Hỉ Mai, rồi lại nhìn người đang nằm trên mặt đất, tức đến mức ném vỡ cái cốc.
Bên ngoài, sau khi Lâm Thanh Bách lên xe, Chương Lỗi mới nói: "Lần này Cao Kiến Quốc xem ra là tai họa ụp xuống rồi, anh không ngờ rằng anh ta sẽ phái người theo dõi cậu đấy. Cho dù thế nào, hành vi này của anh ta đã đi quá giới hạn rồi, lãnh đạo quân khu của tỉnh chắc chắn sẽ báo cáo lên bên trên. Không thể để sau này khi ra đường lúc nào cũng bị những người như thế này theo dõi được."
Sau khi nói xong, anh ta nhìn Lâm Thanh Bách một cách kì lạ: "Cậu nói xem, anh ta theo dõi cậu để làm gì?"
Sau đó ánh mắt nhìn về phía Hứa Nam Nam.
Lâm Thanh Bách nheo mắt nhìn anh ta một cách lạnh lùng, lúc này Chương Lỗi mới thôi: "Hì hì, anh thấy chắc chắn là bác sĩ Tôn ghen nên muốn nhờ người khác theo dõi cậu và em dâu làm gì ấy mà. Đúng là tự tìm khổ. Được rồi, anh phải về quân khu đây, hai người làm việc của mình đi nhé."
Chào tạm biệt xong, Hứa Nam Nam nhìn Lâm Thanh Bách hỏi: "Anh Lâm, chuyện này không có ảnh hưởng gì chứ anh?"
Lâm Thanh Bách lắc đầu: "Không sao, lần này tội chụp lên là bọn họ nhắm về phía anh, sẽ không có ai chú ý đến em đâu."
Hứa Nam Nam gật đầu.
Cô cũng biết Lâm Thanh Bách cố tình làm như vậy là để cho mọi người nghĩ Cao Kiến Quốc cử người đi theo dõi anh. Đồng thời cũng là cho Cao Kiến Quốc và Tôn Hỉ Mai một lời cảnh cáo.
Hơn nữa lần này Cao Kiến Quốc bị chụp cho cái danh do thám bí mật quân sự, cũng sẽ phải chịu không ít khổ.
Vì chuyện này mà việc Hứa Nam Nam đưa tài liệu cũng bị chậm trễ.
Cô định bụng tìm thời gian khác để đưa tài liệu.
Tin tức của tỉnh dĩ nhiên sẽ không qua mắt nổi bên trên. Người phụ trách chuyện của Hứa Nam Nam sau khi biết chuyện, suýt chút nữa đã cho người trực tiếp lấy súng bắn Cao Kiến Quốc.
Bọn họ vì muốn giữ vững quan hệ hài hòa với Hoa kiều kia nên không ai dám giám sát Hứa Nam Nam cả, chỉ âm thầm bảo vệ. Bây giờ hay rồi, Cao Kiến Quốc này không biết chui từ xó nào ra, còn trắng trợn tìm người đi theo dõi cô.
Người cử đi theo dõi còn không chuyện nghiệp như thế. Nếu như đối phương không rõ chân tướng, chỉ sợ họ sẽ cho rằng đây là hành động của phía bọn họ, đến lúc mà có hiểu lầm thì sẽ thành tổn thất vô cùng to lớn.
Điều tra, chuyện này nhất định phải điều tra rõ ràng. Một Cao Kiến Quốc nhỏ bé, chắc chắn không dám làm như vậy, không biết chừng đằng sau còn có cá lớn nào đó.
Hứa Nam Nam không hề biết thái độ ở bên trên thế nào. Vì chuyện ở tỉnh lỵ, nên bây giờ cô càng cẩn thận hơn, suốt một tháng cô không ra khỏi huyện Nam Giang, cũng không đưa tài liệu cho bên trên.
Bên Cổ Lỗ Sĩ lại gửi đến cho cô một số tài liệu nữa, chất chồng cả đống trong cửa hàng Taobao của cô.
Hứa Nam Nam không vội, nhưng có người thì vội.
Lần này bên trên lại đem đến một lô đồ cổ và tranh đến, người phụ trách như có như không hỏi Hứa Nam Nam, phía bên kia có phải xảy ra vấn đề gì rồi không.
Hứa Nam Nam vội nói: "Không, đối phương phát hiện có người theo dõi, hơn nữa không chỉ một người nên có chút kiêng dè thôi. Đợi sóng gió trôi qua là ổn thôi."
"Đồng chí, xin cô hãy nói rõ với người kia là phía chúng tôi nhất định sẽ cung cấp một môi trường an toàn, để người đó không còn băn khoăn gì nữa." Người phụ trách nghiêm túc nói.
Nghe anh ta nói như vậy, Hứa Nam Nam cũng gật đầu. Dù thế nào đi chăng nữa, sự nghiệp cách mạng vẫn phải tiếp tục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận