Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 719

Nếu tôi là mấy người, sớm đã để Hứa Mai Tử rời xa anh ta rồi. Mấy người có thời gian quấy rầy tôi như thế này, chi bằng hãy đi làm công tác tư tưởng cho Hứa Mai Tử đi. Hơn nữa, tôi và Hứa Mai Tử giờ đây còn không bằng người lạ, tôi không cần phải quan tâm chuyện của cô ta. Mấy người tốt nhất nên dừng lại ở đây, nếu không tôi sẽ không để yên cho mấy người cứ dây dưa thế này đâu."
Nói xong bèn nói với Lưu Song Song: "Song Song, chúng ta đi."
Lưu Song Song liếc mắt nhìn hai người bọn họ, đứng bên cạnh bảo vệ Hứa Nam Nam rồi rời đi cùng cô.
Lưu Xảo còn muốn đuổi theo. Hứa Nam Nam dứt khoát bảo một công nhân đang đi ngang qua: "Đồng chí, giúp tôi gọi chú Vệ với được không, hai người này cứ gây sự mãi."
Công nhân đó biết Hứa Nam Nam. Nghe cô nói vậy thì vội chạy về phía cửa hầm mỏ.
Thấy Hứa Nam Nam đi tìm người thật, mặt Lưu Xảo và Lý Tĩnh đều biến sắc.
Hứa Nam Nam lúc này còn chưa đi, đứng chờ người của Vệ Quốc Binh tới.
Vệ Quốc Binh tới rất nhanh, đặc biệt là khi biết là Hứa Nam Nam gọi, không nói thêm lời nào đã dẫn người qua. Nhìn thấy Lý Tĩnh và Lưu Xảo, trán của ông ấy cũng tối sầm lại.
Chủ nhiệm Hứa nói sau này không cần cho người nhà họ Hứa vào đây nữa. Người này lại không phải đi vào dưới danh nghĩa của người nhà chủ nhiệm Hứa mà là do một cán bộ họ Cao đưa vào, nói sau này để bà ta đến mỏ giúp đỡ công việc.
Người nhà họ Hứa này có thể làm được việc gì chứ. Đi vào đây chỉ thêm phiền phức cho Nam Nam mà thôi.
"Ở đây là hầm mỏ, mấy người đi ra đi."
Lý Tĩnh lập tức nói: "Tôi sống trong hầm mỏ, dựa vào cái gì mà phải đi ra chứ."
"Chủ nhiệm Hứa nói rồi, nếu chị còn tiếp tục làm phiền Nam Nam thì sẽ bắt chị phải rời khỏi hầm mỏ."
Nghe thế, mặt Lý Tĩnh tái mét. Chuyện này bà ta vốn không biết. Nếu biết, bà ta sẽ không thể đi theo Lưu Xảo qua đây.
Lý Tĩnh nhìn Hứa Nam Nam. Hứa Nam Nam hờ hững liếc nhìn bà ta, rồi nói với Vệ Quốc Binh: "Chú Vệ, việc ở đây phiền chú vậy. Cháu và Lưu Song Song đều chưa ăn cơm nên đi ăn cơm trước đây ạ. Hy vọng hai người này sau này sẽ không đến làm phiền cháu nữa."
Vệ Quốc Binh nói. "Cháu yên tâm đi, chú sẽ không để bọn họ vào hầm mỏ nữa đâu." Người mà nói mãi vẫn không thay đổi thế này mà cứ tiếp tục đến hầm mỏ gây chuyện nữa thì bát cơm của ông ấy liệu có còn không.
Còn về cán bộ họ Cao kia thì không quản được ông ta.
Vệ Quốc Binh không quan tâm việc Lý Tĩnh và Lưu Xảo có vừa ý hay không, gọi người bắt hai người ra cửa hầm mỏ.
Lưu Xảo vô cùng tức giận. Bà ta không ngờ Hứa Nam Nam thực sự sẽ gọi người đuổi bọn họ ra khỏi hầm mỏ. Còn đuổi cả mẹ ruột Lý Tĩnh ra luôn. Nó không sợ người trong mỏ nói mình không có lương tâm sao.
Nhìn hai người đi rồi, Hứa Nam Nam mới cùng Lưu Song Song đi ăn cơm.
Buổi chiều, Lý Tĩnh và Lưu Xảo không quay lại nữa.
Lưu Song Song đi ra ngoài một lúc, không biết đi làm gì. Đợi đến khi hết giờ làm việc mới trở về.
Đợi hết giờ làm việc, Hứa Nam Nam rời khỏi văn phòng. Lưu Song Song nói mình đi tìm Vệ Quốc Binh nên đi cùng cô đến cửa hầm mỏ. Hai người vừa tới cổng hầm mỏ đã nghe thấy Hứa Mai Tử đang làm ầm lên trong phòng làm việc của Vệ Quốc Binh.
"Mẹ tôi đâu, mẹ tôi bị các người đuổi ra ngoài giờ không thấy đâu nữa rồi. Các người đã đưa mẹ tôi đi đâu rồi?"
Không thấy Lưu Xảo và Lý Tĩnh?
Hứa Nam Nam nhìn Lưu Song Song. Sắc mặt Lưu Song Song vẫn như thường, chỉ Lâm Thanh Bách nói. "Người yêu của cậu đang chờ cậu kìa, mau quay về đi."
Hứa Nam Nam mỉm cười, đáp lại rồi tạm biệt cô ấy như không có chuyện gì xảy ra, sau đó đi về phía Lâm Thanh Bách. Cô vừa ngồi lên xe của Lâm Thanh Bách thì Hứa Mai Tử lao ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận