Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 743

Quả thật như đã phải dùng quan niệm thẩm mỹ của cả hơn hai mươi năm của bản thân ở hai thế giới để vá sao cho đẹp đấy.
Lưu Song Song và các đồng nghiệp khác nhìn thấy miếng vá trên người Hứa Nam Nam thì bỗng có chút xúc động.
Một đồng chí thế này đây mà cũng giản dị đến vậy.
Vì vậy, ngày thứ hai, trong văn phòng bắt đầu thịnh hành kiểu mặc quần áo vá.
Sau khi quản lý mỏ Cao thấy vậy, thốt lên một câu cảm thán cần cù tiết kiệm. Ông ta bước vào phòng làm việc, bắt đầu tự hỏi liệu gần đây phúc lợi ở hầm mỏ có phải quá kém không. Quần áo lao động có phải lâu rồi chưa đổi không.
Bỏ đi, vẫn là không nên đổi, nhìn thế này cũng rất đẹp.
Cùng với những thay đổi của tình hình quốc gia, hầm mỏ cũng bắt đầu có chút khác biệt. Vốn dĩ Hứa Nam Nam phụ trách mảng công tác học tập, bây giờ chuyển công việc này sang cho công đoàn. Người phụ trách là Ngô Kiếm.
Bây giờ người này rất sôi nổi.
Hứa Nam Nam cũng không tranh giành, thành thật làm việc ở ủy ban mỏ. Ý của quản lý mỏ Cao cũng là để mọi người tự làm việc của mình, bất kể mọi chuyện đang rối loạn.
Ủy ban mỏ không quản nữa, bên công đoàn càng thêm hăng hái. Thường xuyên tổ chức họp, chỉ trích những người trong mỏ lười biếng khi làm việc, như là đồng chí nữ nào đó đã lén quay về cho con bú khi đang đi làm. Trong đó có cả tên của Chu Phương. Nhà Chu Phương không có ai trông con, bây giờ hai vợ chồng được chia cho căn nhà một gian, mời một dì hàng xóm già đến trông, mỗi ngày khi Chu Phương đi làm còn phải cho con bú một lần.
Lãnh đạo của ủy ban mỏ ai cũng biết chuyện này, cũng đã được phê chuẩn. Dù sao ai cũng có chỗ khó khăn, cũng không trì hoãn bao nhiêu thời gian. Kết quả Ngô Kiếm lại tóm lấy chuyện này để chỉ ra mấy công nhân nữ, trong đó có Chu Phương. Anh ta yêu cầu bọn họ viết bản kiểm điểm, còn phải tự xét lại hành động ích kỷ tư lợi của mình trước mặt mọi người trong cuộc họp.
"Ai cho anh cái quyền làm như vậy!" Chu Phương không phục nói. Cho con bú còn phải viết bản kiểm điểm, sao không nói ỉa một cục cứt cũng phải viết bản kiểm điểm luôn đi.
"Chỉ thị của ủy ban cách mạng huyện đã chỉ ra khi mở hội nghị, kiên quyết không cho phép những người chủ nghĩa cá nhân ích kỷ tư lợi như này."
Hứa Nam Nam nói: "Anh thế này là xuyên tạc, trong chỉ thị có nói rõ là không được về nhà cho con bú không?"
Ngô Kiếm nghẹn họng. Chồng của Hứa Nam Nam là người ở bộ vũ trang, anh ta vẫn có hơi kiêng dè. Nhưng nghĩ đến bản thân là một tấm gương sáng có tiếng, anh ta mạnh dạn nói: "Đồng chí Vu Nam Nam, đồng chí là một đảng viên, chồng của đồng chí cũng là đảng viên và còn là cán bộ. Các đồng chí hẳn phải nên có tính giác ngộ cao hơn nữa chứ."
"Tính giác ngộ của chúng tôi làm cho chúng tôi không được xuyên tạc chỉ thị của lãnh đạo cấp trên. Đồng chí Ngô Kiếm à, những cách làm của anh là đang bôi nhọ ủy ban cách mạng đó."
Có người dẫn đầu, những công nhân bên cạnh cũng bắt đầu xôn xao lên. Vốn dĩ đang làm việc yên lành, bây giờ cái gì cũng không dám làm, cứ sợ người ta tóm lấy. Viết bản kiểm điểm là chuyện nhỏ, sau này còn phải đeo biển, bị người ta phỉ nhổ, không ngẩng đầu lên được.
Bị nhiều người mắng, Ngô Kiếm không kiểm soát được tình hình, muốn tìm lãnh đạo mỏ để giúp, kết quả mấy người lãnh đạo mỏ không ai ra mặt.
Dĩ nhiên là đang bỏ mặc anh ta.
Chuyện ầm ĩ trong hầm mỏ lần này cũng khiến cho công nhân trong hầm mỏ bắt đầu có chút ý thức rằng sau này không thể để Ngô Kiếm làm việc thế này nữa, nếu không một ngày đến lượt bọn họ thì phải làm sao đây.
Vì vậy, đợi đến khi Ngô Kiếm tập hợp mọi người mở cuộc họp lại thì các lãnh đạo công nhân đều lấy lý do bận công việc và có nhiệm vụ quan trọng để phớt lờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận