Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 620

Qua một lúc lâu, Trưởng ban Tiêu mới thở dài một tiếng: "Khụ khụ, Nam Nam à, có những chuyện, chúng ta không thể cưỡng cầu. Duyên phận mẹ con cũng vậy. Nghĩ thoáng một chút đi nhé."
Hứa Nam Nam cười nói: "Không sao ạ, mọi người không cần lo, tôi quen rồi." Cô đúng thật là đã tập mãi thành quen rồi. Chỉ cần nghe thấy Lý Tĩnh nhận sai là cô cảm thấy vô cùng trào phúng.
Sớm đã quen rồi, lời này nghe sao khiến người ta cảm thấy xót xa đến thế.
Sau đó Lý Tĩnh không đến gây sự nữa. Buổi chiều lúc tan làm, Hứa Nam Nam mới nghe chủ nhiệm Chu nói, nói là Hứa Kiến Sinh vừa quay về mới biết Lý Tĩnh đến bộ phận vật tư gây chuyện, hắn ta còn bị lãnh đạo mỏ phê bình. Hứa Kiến Sinh không phản bác gì đã xin nghỉ phép với lãnh đạo mỏ, đưa Lý Tĩnh đến bệnh viện chăm sóc bà Hứa. Lý Tĩnh không muốn đi, Hứa Kiến Sinh nói không đi sẽ ly hôn. Cuối cùng cũng đưa người đi được rồi.
Hứa Nam Nam cũng chẳng có sức lực đi quan tâm chuyện của Lý Tĩnh. Trên đường đi Cổ Lỗ Sĩ lại gửi tin nhắn cho cô. Cô ở trên đường không tiện trả lời, bảo Cổ Lỗ Sĩ muộn chút hẵng nhắn.
Kết quả cô vừa đến nhà, Cổ Lỗ Sĩ đã lại gửi tin nhắn đến.
Cổ Lỗ Sĩ: "Cậu Hai mua đồ ở chỗ của cô tặng cho người lớn trong nhà. Ông bà cụ vui lắm."
Hứa Nam Nam thấy tin nhắn này vẫn rất là ngạc nhiên. Trước đây cô cứ nghĩ cậu Hai mua đồ về để đi đầu tư gì đó. Không ngờ là lại để tặng cho người lớn, cũng hiếu thuận thật đấy. Cô gửi một mặt cười qua đó: "Thích là tốt rồi."
Cổ Lỗ Sĩ: "Cô… Những tư liệu lần trước cô nói, vẫn cần chứ?"
"Đương nhiên cần rồi, đợi qua vài ngày nữa tôi lại nói với cậu cần thêm những tư liệu nào." Hiện giờ trong nước thiếu quá nhiều đồ, cô không có cách nào có thể làm ra trong ngày một ngày hai được, chỉ có thể làm một vài đồ vật vô cùng cấp bách mà thôi. Tiếc là cô không hiểu quá rõ về phương diện này, cô phải bàn bạc trước với Lâm Thanh Bách đã. Xem xem nên lấy tư liệu nào trước.
Cổ Lỗ Sĩ: "Ok, vậy cứ ước tính thời gian xong thì lại bàn tiếp."
Sau khi đăng xuất, người mang kính mắt kia thở ra một hơi thật dài. Cậu ta nhớ tới chuyện lúc mình nói với bà cụ, bà cụ cười nói: "Phải không, thế thì kỳ lạ quá. Nhưng đây chẳng qua cũng là chuyện trong tầm tay, có thể giúp thì cứ giúp đi."
Hứa Nam Nam cảm thấy con người của Cổ Lỗ Sĩ rất có nghĩa khí, cô định lần sau khi cậu Hai mua đồ sẽ không bịp cậu ta nữa. Kết quả chiều hôm sau tan ca về nhà, cậu Hai lại xuất hiện, muốn chọn tiếp vài món đồ bên Hứa Nam Nam. Cậu ta có tiền trong tay, tiền nhiều như nước. Khi nói chuyện cũng vô cùng tự tin.
"Chọn vài món tốt nhất trong tiệm của cô cho tôi, tôi không thiếu tiền."
Hứa Nam Nam nhìn bộ dạng nhà giàu của cậu ta, một chút lòng thương hại trước đó tan thành mây khói. Suýt chút nữa cười ha ha vào mặt cậu ta. Nhưng nghĩ đến tiền trong tay cậu ta, vẫn còn nhịn được: "Đồ tốt hết, cậu tự chọn đi, thích cái gì mua cái đấy."
Tôi Là Cậu Hai: "Tôi muốn lấy hết những mặt hàng mới mà cô vừa lên lần trước." Mua mấy món trang sức kia về cho bà cụ và mẹ của cậu ta mang khi tham gia tiệc rượu quả là thích hợp. Lần này bà cụ cho cậu ta nhiều tiền như vậy, dĩ nhiên phải báo đáp cụ nhà cho đàng hoàng. Nhớ đến bà cụ, cậu Hai toát vẻ sùng bái. Trong gia tộc khổng lồ nhà bọn họ, bà cụ là một sự tồn tại cao xa tột bậc, ngay cả ông cụ ở bên ngoài vinh quang vô cùng, khi về đến nhà cũng phải nghe lời bà cụ.
Ôm theo sự sùng bái với bà cụ thần kỳ nhà mình, cậu Hai cứ thế mà quét sạch toàn bộ hàng mới lần trước Hứa Nam Nam lên, chỉ còn lại vài món trang sức vàng.
Trong tài khoản lại tăng thêm chín triệu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận