Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 635

Bên cạnh truyền đến tiếng ho, hai người nhìn qua, vợ cục trưởng Cao đang bưng chậu chuẩn bị đi giặt quần áo, cười mỉm: "Cổ họng tôi không được thoải mái cho lắm, sáng sớm mọi người nói chuyện gì thế? Sao đồng chí Tôn vẫn chưa về. Hôm nay phải đi làm nhỉ, làm chậm trễ công việc thì không tốt đâu."
Tôn Hỉ Mai biết người phụ nữ này không thích cô ta, lạnh nhạt ừm một tiếng, bèn đeo túi rời đi.
Vợ Lưu Kiến Quân thì lại có chút lúng túng, cười cười: "Cô gái trẻ tuổi nên tôi bèn khuyên chút để cô ta nghĩ thông. Cô giặt quần áo đi, tôi không làm lỡ chuyện của cô nữa." Nói xong cũng đi lên lầu.
Vợ cục trưởng Cao khẽ cười một cái, lại bắt đầu vò quần áo. Giặt xong về nhà gọi cục trưởng Cao dậy đi làm.
Vừa chăm ông ta đánh răng rửa mặt, vừa nói những chuyện nghe được vào sáng nay cho cục trưởng Cao nghe.
"Ông nói xem vợ Lưu Kiến Quân nghĩ gì vậy. Đồng chí Vu có không tốt thế nào đi nữa, vậy đó cũng là người yêu bộ trưởng Lâm tự mình chọn, đã đính hôn cả rồi. Sao lại nói xấu người ta chứ. Tôi thấy con người đồng chí Vu rất tốt. Ngay thẳng thật thà, cũng là công nhân chính thức của hầm mỏ. Trái lại cái cô họ Tôn kia, nói là đến từ thủ đô, nhưng lúc nào cũng ra cái vẻ coi thường người khác, tôi không thích đâu."
Cục trưởng Cao nghe những chuyện này, hơi cau mày, trong mắt thoáng qua lo lắng. Ông ta luôn cảm thấy tình hình gần đây có chút không đúng. Trước đó còn nghĩ là cả ủy ban huyện bọn họ đều đồng lòng. Có cục công an và phía bên bộ vũ trang áp chế, bên này sẽ không thể loạn được. Những cán bộ lớn nhỏ trong thể chế được chủ tịch huyện Tôn quản lý cũng có thể làm yên lòng người.
Nhưng bây giờ lão Lưu Kiến Quân này làm sao vậy, trông có vẻ như muốn gây chuyện.
Còn tưởng rằng trước đó bị chỉnh đốn nên thành thật rồi, bây giờ xem ra lão già này là bản tính khó đổi. Xem chừng là nghe được tiếng gió gì rồi, muốn nhân cơ hội gây chuyện. Chuyện này phải bàn bạc với chủ tịch huyện Tôn và cả bộ trưởng Lâm mới được. Chuyện này sẽ ảnh hưởng đến trật tự của huyện Nam Giang.
Thứ hai đi làm, Hứa Nam Nam vừa đi vào văn phòng đã nhìn thấy có một đồng nghiệp mới đến ủy ban mỏ.
Là một đồng chí nữ trông hiền hòa. Kiểu tóc học sinh, nhìn giống sinh viên vừa mới tốt nghiệp đại học.
Nhìn thấy Hứa Nam Nam, cô ta lập tức đứng lên giới thiệu bản thân: "Xin chào đồng chí, tôi tên là Lưu Song Song, mới đến ủy ban mỏ làm việc. Sau này cũng làm việc ở trong văn phòng ủy ban mỏ."
Hứa Nam Nam nhìn cô ta ba giây, sau đó nhiệt tình bắt tay: "Đồng chí Lưu Song Song à, xin chào, tôi tên là Vu Nam Nam, cũng làm việc trong ủy ban mỏ. Hy vọng sau này chúng ta cùng nhau hòa thuận làm việc, cùng nhau tiến bộ để đền đáp đảng và tổ quốc, cùng tạo nên một tương lai xã hội chủ nghĩa tốt đẹp."
Tựa như bị sự nhiệt tình của Hứa Nam Nam làm cho kinh ngạc, Lưu Song Song khẽ sửng sốt, cũng bắt lại tay Hứa Nam Nam, nở nụ cười hết sức nhiệt tình.
Thế là khi những đồng chí khác của hầm mỏ đến nhìn thấy được một cảnh tượng hài hòa như vậy.
Đồng chí nữ trẻ luôn có thể dễ dàng có được sự tiếp nhận của người khác. Đợi những đồng nghiệp khác của hầm mỏ đều đến rồi, Lưu Song Song đã làm quen hết với những đồng nghiệp khác của hầm mỏ.
Ngay cả Chu Phương cũng khen đồng chí mới này không dứt miệng. Lúc ăn trưa, chị ấy nói thầm với Hứa Nam Nam: "Trước đây còn cho rằng đi cửa sau vào nên chắc chắn sẽ có chút kiêu ngạo khó qua lại. Kết quả người này trông có vẻ rất dễ chung đụng."
Hứa Nam Nam nuốt cơm trong miệng xuống: "Em trông khí chất của cô ấy rất giống sinh viên đại học."
"Sao có thể, sinh viên đại học còn cần đi cửa sau sao? Quản lý mỏ của chúng ta còn không cướp thẳng luôn sao. Là tốt nghiệp trung học phổ thông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận