Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 150

Đây cũng là một trong những nguyên nhân đầu bếp Đỗ không coi trọng Hứa Nam Nam, người mà lãnh đạo giới thiệu thường không phải người làm việc.
“Đầu bếp Đỗ, chú đừng bởi vì người ta là con gái của lãnh đạo, bèn nịnh hót người ta. Đây là làm rối loạn quy củ trong mỏ, chú hỏi mọi người, xem cô ta ngồi đó có thích hợp không?”
Nói đến mức này rồi, Hứa Nam Nam bỏ rau trong tay xuống, đứng lên bảo: “Đầu bếp Đỗ, sắp xếp chuyện khác cho cháu đi, cháu có thể làm việc.”
Nhìn xem cô gái này tốt bụng, hiểu chuyện cỡ nào. Đầu bếp Đỗ cảm động, cảm thấy Hứa Nam Nam không muốn ông ấy khó xử, lúc này mới chủ động gánh chuyện.
Xem ra người mà lãnh đạo sắp xếp vẫn khác nhau.
Tương Lệ Lệ thấy Hứa Nam Nam cuối cùng cũng bị cô ta nói đứng dậy làm việc, trong lòng hơi thoải mái, đang muốn nói thì nghe đầu bếp Đỗ bảo: “Nam Nam à, chờ lát nữa chú chưng bánh bao thì cháu đi theo, chú dạy cháu.”
“Được ạ.” Hứa Nam Nam lanh lảnh nói. Mặc dù cô đến nhà ăn là cả quá trình, cuộc sống hỗn loạn, nhưng cô thật sự không muốn sống hỗn loạn thế này. Nếu Lý Thành Văn sắp xếp công việc cho cô, cô sẽ làm đàng hoàng, chắc chắn không khiến người ta mất thể diện.
Nghe thấy thầy Đỗ muốn đích thân dạy Hứa Nam Nam, sự đắc ý của Tương Lệ Lệ lập tức như ăn phải ruồi.
Đầu bếp Đỗ là người đứng đầu nhà ăn, tay nghề không có gì để nói, làm bánh bao cũng ngon hơn tiệm ăn bên ngoài.
Tương Lệ Lệ luôn muốn học, nhưng trước giờ đầu bếp Đỗ không dạy cô ta, bây giờ lại dạy một nhân viên tạm thời. Mặc dù chỉ là làm bánh bao, nhưng cũng thật sự đang tát vào mặt cô ta!
Bên này Tương Lệ Lệ bực bội, bên kia Hứa Nam Nam đã đi theo đầu bếp Đỗ bắt đầu làm bánh bao.
Nói là bánh bao, thật ra nhân bánh gì đó cũng không có.
Thầy Đỗ vừa nặn bánh bao và màn thầu, vừa nói với Hứa Nam Nam: “Đừng thấy nặn bánh bao đơn giản, cháu phải nặn to bằng nhau, hình dáng phải ngay ngắn. Bằng không thì người lấy được cái ngon, người lấy phải cái không ngon, người ta sẽ giận cháu.”
Đầu bếp Đỗ nặn mấy cái thì nhìn Hứa Nam Nam nặn, vừa nhìn đã kinh ngạc. Hứa Nam Nam đã nặn khoảng mười cái, hơn nữa còn nặn rất ngay ngắn.
“Trước đây cháu từng học?”
Hứa Nam Nam cười nói: “Cháu cứ nhìn chú nặn thì nặn theo.” Mới là lạ đó... kiếp trước cô từng làm vô số việc, lần lâu nhất chính là làm việc tại tiệm bánh bao ở nhà ăn trong trường. Khi đó cô phải đi học, lại phải nặn bánh bao, tất nhiên cũng có tay nghề.
“Không tệ không tệ.” Đầu bếp Đỗ phấn khởi liên tục gật đầu, cảm thấy mình tìm được hạt giống tốt. Làm việc ở nhà ăn, chính là cần tay chân nhanh nhẹn, còn phải thông minh lanh lợi.
Đừng cho rằng chó mèo gì cũng có thể tới nhà ăn.
Thầy Đỗ liếc nhìn Tương Lệ Lệ đang nói chuyện với người ta.
Trước giờ Hứa Nam Nam không cảm thấy làm việc là chuyện chịu thiệt, làm nhiều hơn người khác, nhiều nhất cũng chỉ mất miếng thịt, nhưng sự báo đáp có được nhất định sẽ nhiều hơn không làm việc.
Ví dụ ban đầu cô đi làm ở cửa hàng bánh bao chăm chỉ hơn người khác, cho nên nặn bánh bao nhiều hơn người khác, tay nghề cũng tiến bộ rất nhanh. Lúc đi, ông chủ còn kiên quyết tăng lương cho cô, không để cô đi.
Ví dụ như bây giờ đầu bếp Đỗ thấy tay nghề của cô, quyết định bảo Hứa Nam Nam đi theo ông ấy học việc, sau này đào tạo theo hướng đầu bếp, làm người nối nghiệp tiếp theo của nhà ăn lớn.
Đầu bếp Đỗ là người cũ của nhà ăn, ngoài chủ nhiệm của bộ hậu cần ra, ông ấy chính là người có tiếng của nhà ăn.
Ông ấy vừa ý trợ lý nhỏ Hứa Nam Nam, thì không ai cướp được của cô.
Hơn nữa biểu hiện của Hứa Nam Nam thật sự rất tốt, tay chân nhanh nhẹn, khéo ăn nói, làm xong công việc của mình còn giành làm việc với người ta, không hề định lười biếng, ai cũng thích đồng nghiệp như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận