Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 769

"Nếu anh trai biết sẽ ghen đấy."
Sau khi nghe thấy giọng điệu không đứng đắn đó, cuối cùng Hứa Nam Nam cũng dám xác nhận, đây chính là Lâm Thanh Tùng cực kỳ không đứng đắn mà cô biết!
Lâm Thanh Tùng vào nhà rồi ném túi xách lên ghế sofa, sau đó liếc nhìn xung quanh và nói: "Mau cho em gặp ba đứa cháu trai đáng yêu của em nào, đúng là tiếc vì đã bỏ qua quá trình trưởng thành của bọn nhỏ mà. Không có người chú như em ở bên cạnh lớn lên cùng bọn nhỏ, tuổi thơ của bọn nó phải buồn chán biết bao."
Bọn nhỏ vốn đã không đứng đắn gì cho cam, nếu còn đi theo người cực kỳ không đứng đắn như cậu nữa thì xin đấy.
Hứa Nam Nam còn chưa kịp cảm khái việc đời biến đổi thì đã bị dáng vẻ cà lơ phất phơ của Lâm Thanh Tùng làm cho cạn lời. Gì mà thương xuân buồn thu, cảm khái chuyện đời, khi đặt lên người Lâm Thanh Tùng đều là phá hỏng bầu không khí.
Bọn nhỏ đều đang ở trong kỳ nghỉ đông, lúc này có lẽ đang lang thang ở xó xỉnh nào đó trong khu tập thể. Hứa Nam Nam vừa mới rót nước cho Lâm Thanh Tùng xong thì bọn chúng đã ào vào như ong vỡ tổ.
Bọn nhỏ thấy trong nhà có khách đến, chỉ một lúc đã nhận ra ngay: "Chú hai!"
Trên mặt Lâm Thanh Tùng lộ vẻ ngạc nhiên.
Hứa Nam Nam nói: "Anh Lâm thường xuyên cho bọn nhỏ xem ảnh gia đình, tuy rằng chưa từng gặp mặt nhưng có biết mặt hết." Cô và Lâm Thanh Bách đều tin tưởng sẽ có ngày gia đình được đoàn tụ, hai người cũng không mong muốn lúc bọn nhỏ nhìn thấy người lớn trong nhà lại không nhận ra.
Lâm Thanh Tùng cảm động không thôi: "Ba đứa bé này ngoan lắm, thật khiến người khác yêu thích mà."
Hứa Nam Nam cười ha hả hai tiếng: "Nếu cậu thích thì cứ chơi với bọn nó đi."
Đại Bảo và Nhị Bảo vội vàng kéo chú nhỏ lên lầu, Tam Bảo cũng chạy theo sau.
Khi Lâm Thanh Bách về đến nhà, từ trên lầu truyền đến tiếng hét của Lâm Thanh Tùng.
Lâm Thanh Bách treo mũ lính lên giá, cởi cúc quần áo, nói với giọng nghi ngờ: "Anh vừa nghe thấy giọng của Thanh Tùng, có chuyện gì vậy?"
"Không có gì, đang chơi chung với bọn nhỏ ấy mà." Hứa Nam Nam mỉm cười dịu dàng.
Khi Lâm Thanh Tùng đã được thỉnh giáo năng lực chiến đấu của bọn nhỏ xong và bước xuống lầu, cả người gần như đã thay đổi hoàn toàn, mắt kính văn nhã đã không thấy đâu, đầu tóc bù xù và trên mũi còn có một dấu răng. Trông dáng vẻ thảm đến không nỡ nhìn.
Hứa Nam Nam nhún nhún vai, nhìn đi, ba đứa nhỏ này khiến người yêu thích như vậy đó.
Lần này, bọn họ lái xe đến Tây Bắc đón hai vợ chồng Lâm Trường Chinh.
Tài liệu về động cơ mà Hứa Nam Nam giao lên trên nay đã thành sản phẩm, Lâm Thanh Bách và Hứa Nam Nam cũng được phân cho một chiếc xe nhỏ.
Con đường từ thủ đô đến nông trường Tây Bắc tốn thời gian một ngày. Lâm Thanh Tùng và Lâm Thanh Bách đều biết lái xe, hai người luân phiên lái, xe chạy một đường không ngừng nghỉ hướng đến Tây Bắc.
Mấy ngày gần đây, không khí ở nông trường Tây Bắc rất náo nhiệt, ngày nào cũng có người đến đón những người ở nơi này rời đi.
Có người do đơn vị cử đến, cũng có người là bạn bè thân thích.
Lâm Trường Chinh đang chào từ biệt với ông Chu ở sát vách. Con gái và con rể của ông Chu đã đến đón ông ấy rồi, hôm nay sẽ đi.
Nhắc mới nhớ, trước đây giữa hai người cũng có mâu thuẫn, nhưng sau mấy năm ở lại nơi này, bọn họ đã trải qua rất nhiều chuyện, ân oán gì rồi cũng không còn quan trọng nữa.
Mấy năm nay, Lâm Trường Chinh đã trải qua vài lần sống chết, việc gì cũng bình tĩnh đón nhận. Ông Chu cũng cảm thấy cuộc sống ông không dễ dàng. Cắt đứt quan hệ với con trai, sức khỏe của bà vợ ở nhà cũng không quá tốt.
"Hay là ông về cùng với chúng tôi đi." Ông Chu đề nghị.
Hiện tại, những người như bọn họ đều có thể trở về thủ đô rồi. Chỉ là phải đợi bên trên lần lượt cử người đến đón.
Bạn cần đăng nhập để bình luận