Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 63

Lúc này, trong nhà Hứa Căn Sinh cãi nhau thật náo nhiệt.
Thân làm đội trưởng đội sản xuất, ở trong thôn Hứa Căn Sinh cũng có chút ít uy danh, bình thường cũng chẳng có ai dám đến tìm hắn ta gây chuyện. Nhưng cứ luôn đụng phải bà Hứa hay sinh sự.
Bà Hứa là ai chứ, là người năm đó ủng hộ bộ đội, nghe nói cũng có giao tình với một số người làm quan. Thủ trưởng đều đã từng mang qua giày bà ta làm. Người bình thường cũng không dám chọc vào bà ta.
Ngày thường hai người cũng chung sống rất hòa thuận, nhưng ai biết đâu cháu gái của bà cụ biến đâu mất, thời buổi này không có giấy giới thiệu làm sao ra ngoài được, cho nên bà Hứa lập tức tìm đến Hứa Căn Sinh.
Hứa Căn Sinh là một người thành thật, vừa nghe bà Hứa tới chất vấn thì lập tức thừa nhận, vợ của hắn ta Lưu Đại Hồng cũng ngăn cản không kịp.
Vậy là hay rồi, bà Hứa lập tức làm ầm ĩ lên. Cứ luôn trách Hứa Căn Sinh làm mất cháu gái của bà ta.
“Cháu nói này, hai chị em Nam Nam đi tìm cha mẹ nó rồi, nếu như mọi người lo lắng, vậy thì vào thị trấn nhìn xem, chắc chắn có thể tìm được.” Hứa Căn Sinh ở bên cạnh tận tình khuyên bảo giải thích.
Lưu Đại Hồng thở hồng hộc cầm lấy cây cán bột, muốn đánh nhau: “Không cần phải nói nhiều với bọn họ như vậy, hôm qua đã nói rồi, bọn họ cứ mãi không đi, trách ai chứ. Còn không phải là không muốn hao phí tâm sư sao, cứ muốn đến gây phiền phức cho chúng ta. Bọn họ cho rằng không ai biết lòng dạ xấu xa của bọn họ sao.”
“Lưu Đại Hồng, mày nói cái gì đó, đừng tưởng rằng Hứa Căn Sinh là đội trưởng, thì tao sẽ sợ mày. Năm đó mày còn từng uống sữa của tao đây này, bây giờ còn tiếng to tiếng nhỏ với tao.” Bà Hứa chỉ tay vào Lưu Đại Hồng mắng mỏ.
“Đúng vậy, bây giờ nhỏ hai và nhỏ tư nhà tôi đi mất rồi, các người phải chịu trách nhiệm.” Trương Thúy Cầm ở bên cạnh lên tiếng phụ họa. “Vì phải tìm đám trẻ, chúng tôi đã làm chậm trễ công việc, công điểm này tính thế nào đây, lãng phí biết bao nhiêu lương thực rồi.”
Nói đi nói lại, vẫn là muốn bồi thường.
Còn tìm đám trẻ, chẳng phải nói là chúng đi tìm cha mẹ chúng rồi sao, đến lúc đó hai vợ chồng anh cả chắc chắn sẽ đưa chúng trở về, không cần phải phí công sức đi tìm. Nếu như anh cả không đưa về, chẳng phải vẫn còn có bà cụ sao.
Ngược lại, bên chỗ Hứa Căn Sinh, thật không dễ dàng mới tóm được nhược điểm, phải lóc vài lạng thịt của hắn ta xuống mới được.
Trương Thúy Cầm đã suy nghĩ kỹ rồi, nhân cơ hội này, bảo Hứa Căn Sinh cho một vài lợi ích. Sắp xếp cho công việc nhẹ nhàng lại nhiều công điểm.
Hai bên đang giằng co, Hứa Kiến Sinh cũng mang theo hai chị em Hứa Nam Nam tới. Nhìn thấy bà Hứa đang chống nạnh mắt to trừng mắt nhỏ với Lưu Đại Hồng, lập tức cảm thấy đau đầu.
“Mẹ, mọi người làm gì ở đây vậy?” Hứa Kiến Sinh chạy đến nói.
“Kiến Sinh, con về rồi à?” Bà Hứa nghe thấy tiếng của Hứa Kiến Sinh, lúc này mới quay đầu lại nhìn một cái, sau khi nhìn thấy Hứa Nam Nam ở bên cạnh Hứa Kiến Sinh, sắc mặt liền thay đổi, tức giận đến nỗi miệng méo sang một bên, giậm chân bó đi đến bên người Hứa Kiến Sinh: “Mày, cái con nhỏ chết tiệt này, cuối cùng cũng trở về.”
Lúc này bà Hứa thật sự rất tức giận, bà ta cảm thấy hành động của Hứa Nam Nam chính là đang thách thức quyền uy của bà ta. Thế mà còn học được cách bỏ nhà ra đi, có bản lĩnh quá nhỉ, vây cánh cứng cáp rồi nhỉ.
Đến nhà Hứa Căn Sinh làm loạn, bà ta cũng không hề có tâm tư giống Trương Thúy Cầm, mà chỉ là cảm thấy Hứa Căn Sinh đang vả vào mặt bà ta, không coi bà ta ra gì. Mấy năm nay ở trong thôn bà ta đã quá hiền lành rồi, cho nên mọi người đều quên mất bà ta là người có uy quyền như thế nào, vậy mà lại giúp đỡ một đứa nhóc đến bắt nạt bà già này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận