Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 346

Tối hôm qua con trai bà ta cả đêm không trở về, bà ta còn tưởng rằng là ở bên ngoài cùng con bé chết tiệt này làm gì đó, kết quả buổi sáng lại xảy ra chuyện. Hỏi con của bà ta có chuyện gì xảy ra thì hắn ta cứ ngậm miệng không nói gì, còn bảo bà ta cút đi.
Dù sao con bé này không thoát khỏi liên quan, nhất định phải chịu trách nhiệm.
Không thì sau này ai sẽ chăm sóc đứa con trai gãy chân này của bà ta chứ.
Lý Kim Hoa nghĩ rất hay, nhưng đồng chí cảnh sát không thuận theo ý bà ta.
"Tôi nhớ rõ con trai dì lần trước cũng bởi vì giở trò lưu manh với người ta, nên mới bị nhốt mấy ngày. Sau khi đi ra lại đi tìm người ta, đây không phải là biết rõ còn cố vi phạm sao? Các người có để pháp luật vào mắt không, có coi cơ quan cảnh sát ra gì không?" Cảnh sát Ngô tuổi khá lớn tức giận đập bàn nói.
Lý Kim Hoa bị kinh hãi, không dám khóc nữa: "Vậy chuyện con trai tôi phải làm sao, tôi biết đó là do cô ta làm." Dù sao bà ta cứ cắn chặt là được.
Cảnh sát Ngô nghiêm túc nói: "Cần phải có quá trình xử án, chúng tôi sẽ xử lý. Đến lúc đó nhất định sẽ tìm nữ đồng chí này hỏi chuyện một chút. Nhưng dì tùy tiện buộc tội người khác như vậy, chính là bôi nhọ thanh danh người khác, phải chịu trách nhiệm."
Lý Kim Hoa nghe vậy thì sửng sốt.
Cảnh sát trẻ tuổi thêm mắm thêm muối: "Tội này cũng không nhỏ, phải ngồi tù đấy."
"Đúng vậy." Cảnh sát Ngô gật đầu.
Lý Kim Hoa vừa nghe vậy, vội vàng lau nước mắt: "Con trai tôi vẫn còn ở bệnh viện, tôi phải đi xem. Chuyện này vẫn phải dựa vào các đồng chí điều tra rõ ràng. Tuyệt đối đừng để những kẻ xấu đó ung dung ngoài vòng pháp luật."
Nói xong thì bỏ chạy.
Cảnh sát trẻ tuổi nói: "Người kiểu gì vậy chứ, cho rằng đồn cảnh sát là do nhà bọn họ mở sao."
"Người không được dạy dỗ. Có điều chuyện bà ta nói cũng coi như là một manh mối, ngày mai không phải cậu phải đến hầm mỏ điều tra sao, đến lúc đó thuận tiện hỏi một chút xem coi."
Chuyện bên ngoài náo loạn đến đâu thì đối với công nhân ở hầm mỏ cũng không quan trọng bằng chuyện chia nhà.
Trải qua mấy lần sàng lọc bên phía ủy ban mỏ, rốt cục đã xác định xong danh sách được tham gia về việc bỏ phiếu chia nhà.
Danh sách được dán vào bảng tuyên truyền để công đoàn và các công nhân tiến hành giám sát, chứng minh lần này tuyệt đối công bằng công khai công chính.
Người có tên trong danh sách, đương nhiên là lòng tràn đầy vui mừng, không quan tâm cuối cùng có được chia hay không, tốt xấu gì lần này còn có chút cơ hội. Cho dù lần này không được chia, lần sau tỷ lệ được chia cũng lớn hơn.
Ngô Tinh đứng trước bảng tuyên truyền nhìn trong chốc lát, cắn môi rời đi.
Cô ta và Trương Lượng không lĩnh chứng, ngay cả tư cách tham gia chia nhà cũng không có.
Nhưng nếu lúc trước Hứa Nam Nam đồng ý cho cô ta một phiếu, cô ta có thể thuyết phục Trương Lượng cùng cô ta đi lĩnh chứng, bây giờ có lẽ sẽ có cơ hội rồi.
Bỏ lỡ lần này, cũng không biết mẹ Trương Lượng lúc nào sẽ đồng ý cho bọn họ kết hôn.
Lúc đi ngang qua ủy ban mỏ, một đồng chí cảnh sát đang ngồi ở bên trong, mặc bộ đồng phục vô cùng nổi bật.
Cảnh sát trẻ tên là Tôn Tiểu An, anh ta và cảnh sát Ngô cùng nhau phụ trách vụ án gây thương tích ở khu vực hầm mỏ lần này.
Việc đến hầm mỏ cũng chỉ làm lướt qua cho có, chính người bị hại đã không truy cứu nữa, vụ án này còn điều tra gì nữa? Không nghĩ rằng đang nói chuyện linh tinh với người ở ủy ban mỏ thì thấy một nữ công nhân chạy vào nói biết người nào có liên quan đến chuyện này.
Cảnh sát Tôn lập tức phấn chấn lên.
"Vị đồng chí này, cô thật sự biết là ai làm sao?"
"Là Vu Nam Nam ở bộ phận vật tư của hầm mỏ chúng tôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận