Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 578

Tiền thuốc men và viện phí cộng lại cũng không ít, hàng xóm không ai trả. Hứa Nam Nam không còn cách nào khác, giúp trả tiền trước. Đến lúc quay lại, hàng xóm đều đi rồi.
Bà Ngụy dựa bên giường rơi nước mắt: "Thằng Ngụy nhà chúng tôi chỉ làm công cho người ta, sao lại biến thành nhà tư bản chứ."
Hứa Nam Nam nói: "Bà, Ngụy Tiểu Đông rốt cuộc ra sao rồi?"
"Bà không biết, có mấy người chạy vào nhà, nói trong nhà có đồ đạc gì đó rồi đưa Tiểu Đông đi, còn làm nhà cửa rối loạn hết cả lên nhưng trong nhà cái gì cũng chẳng có."
Hứa Nam Nam nghe xong, cũng cảm thấy kì lạ. Rõ ràng Ngụy Tiểu Đông giấu đồ ở bên ngoài, sao người tố cáo lại báo cậu ta giấu đồ trong nhà chứ.
Bây giờ Ngụy Tiểu Đông gặp chuyện rồi, có lẽ nguyên nhân là vì cô. Bà Ngụy lại đang nằm trong bệnh viện, trong đầu Hứa Nam Nam rất hỗn loạn.
Buổi chiều trời sắp tối, Hứa Nam Nam giao đủ viện phí cho bệnh viện, rồi lại cầm phiếu lương thực ở nhà ăn bệnh viện, nhờ ý tá đưa cơm giúp rồi mới từ bệnh viện rời đi.
Cả quãng đường cô đều tâm thần bất an.
Ngụy Tiểu Đông là người cẩn thận, những đồ đó được lén lút giấu trong trạm thu hồi đồ phế thải, Nói khó nghe chút, đó chính là đồ đồng nát, thế nào lại bị người ta tố cáo được.
Lại nghĩ đến những người mặc quân phục xanh trên đường, Hứa Nam Nam lại nghĩ đến chuyện sau này.
Không lẽ là điềm báo trước chuyện sắp xảy ra đó?
Cả đêm ngủ không yên, hôm sau tinh thần của Hứa Nam Nam cũng không quá tốt. Nhưng còn phải đi diễn ở nhà hát nên cô cũng không thể vắng mặt, bèn mặc lên một chiếc áo khoác lớn, rửa mặt bằng nước lạnh, như vậy mới tỉnh táo được vài phần.
Bởi vì ngày thứ hai là tết, thời gian này trên phố đã ngập tràn không khí đón tết rồi. Hứa Nam Nam vội vàng ăn xong sớm rồi đi thẳng đến nhà hát lớn. Cô chuẩn bị đợi buổi biểu diễn kết thúc, tìm Lâm Thanh Bách xem có mối quan hệ nào trong tỉnh không, để làm rõ chuyện của Ngụy Tiểu Đông.
Cô đến khá sớm, người ở mỏ sắt Nam Giang còn chưa tới, nhưng lại phát hiện trước cửa hội trường lớn có không ít người canh gác. Mặc quân trang, còn đeo súng trên người.
Xe Jeep của bộ đội đậu trước cửa, chắc là có lãnh đạo lớn đến đây.
Hứa Nam Nam vừa định cầm thẻ tên để vào trong, một chiếc xe hơi nhỏ dừng ở trước cửa, từ trên xe bước xuống một nam một nữ. Người đàn ông khoảng chừng hơn ba mươi tuổi, đeo mắt kính, tóc ngôi ba bảy. Người phụ nữ thân hình đẹp, khuôn mặt thanh tú.
Nhìn thấy người phụ nữ ấy, Hứa Nam Nam đột nhiên choáng váng. Nếu cô nhớ không nhầm, người phụ nữ đó chính là người yêu của Ngụy Tiểu Đông. Lần trước trong rạp chiếu phim, cô gái này để tóc công chúa, đi đôi giày da, Ngụy Tiểu Đông rất ân cần với cô ta. Sao bây giờ lại đổi người? Không lẽ là chia tay với Ngụy Tiểu Đông rồi?
Dường như cảm nhận thấy có người nhìn, hai người đó đều nhìn về phía Hứa Nam Nam.
Đôi mắt người đàn ông trung niên lập tức sáng lên, người yêu của Ngụy Tiểu Đông kéo ông ta, ông ta mới bình thường trở lại.
Khi hai người vào cửa chính, bạn gái Ngụy Tiểu Đông giận giữ trừng mắt với Hứa Nam Nam.
Cảm quan của Hứa Nam Nam đối với hai người này rất không tốt. Thấy bọn họ vào rồi, ngược lại không vội vào theo, chỉ đứng đợi ở bên ngoài.
Dần dần, đại biểu của buổi biểu diễn của các đơn vị đến từng lượt từng đợt. Có xưởng bông, xưởng dệt, xưởng cơ giới... Ai đến cũng tràn ngập niềm vui, đều mặc quần áo lao động của đơn vị mình, cầm theo biểu ngữ, trên người còn cài hoa hồng.
Chịu ảnh hưởng của bầu không khí từ những người này, tâm trạng Hứa Nam Nam cũng tốt hơn khi nãy một chút. Qua một lúc, công nhân của mỏ sắt Nam Giang cuối cùng cũng đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận