Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 483

Cục trưởng Cao vừa nghe lời này thì lập tức thở phào nhẹ nhõm. Việc này thực sự nợ chú em Lâm một lần rồi. Nếu để mình nói chuyện với Lưu Kiến Quân chắc sẽ chết mất.
Lý Tĩnh với Hứa Kiến Sinh thực ra không nghĩ đến việc Lưu Kiến Quân sẽ chịu nhanh như vậy. Lúc rời khỏi cục cảnh sát, Lý Tĩnh vẫn còn chưa tỉnh táo lại.
Bộ trưởng Lâm kia, chỉ gọi phó bộ trưởng Lưu nói chuyện một lát thôi mà người ta đã nhè ra rồi?
Một người tài giỏi như vậy, thực sự là người yêu của Nam Nam sao?
Con nhóc kia quả nhiên là không có lương tâm mà. Có một người yêu có điều kiện như vậy mà không thấy nó nói gì, giấu kỹ thật đấy, sợ bọn họ biết, sợ bọn họ thấy sang bắt quàng làm họ à.
Trở lại ký túc xá, Hứa Kiến Sinh cũng không muốn đi gặp Hứa Hồng, trực tiếp đi nghỉ ngơi luôn.
Ngược lại thì Lý Tĩnh đi vào phòng, thấy Hứa Hồng đỏ mắt trông mong đợi cô ta, thấy cô ta trở về thì lập tức bật dậy nói: "Bác ơi, thế nào rồi, thế nào rồi?"
Lý Tĩnh nghiêm nghị nói: "Giờ mới biết sốt ruột à? Trước đấy thì làm gì."
"Cháu tưởng đấy là anh Tùng..." Bây giờ Hứa Hồng cũng đã biết mình bị người ta lừa. Người kia không phải anh Tùng, thậm chí người kia là ai chị ta cũng không biết.
"Bây giờ vẫn còn dám nói dối, bác nói cho mày biết, cha của Lưu Hồng Quân đã chịu rồi." Lý Tĩnh nghiến răng tức giận nói: "Sao lại có loại người ngu ngốc như mày chứ, đã làm chuyện đó với người ta rồi mà còn không nhận ra đó là ai? Mày định lừa ai chứ. Nói ra chưa chắc đã có người tin."
"Người kia đội mặt nạ biểu diễn mà." Chị ta còn tưởng anh Tùng đang trêu đùa với mình.
Lý Tĩnh không tin bất kỳ một chữ nào của chị ta. Có con gái nhà ai lại có thể làm ra chuyện như vậy chứ. Cho dù là bị cưỡng bức, vậy cũng phải nhìn rõ đó là ai chứ, chưa kể đây còn là chị ta tự nguyện làm cùng người khác nữa.
Hứa Hồng ngơ ngác.
Lúc ấy chị ta không nghĩ nhiều đến vậy. Anh Tùng sẵn lòng động vào chị ta thì chắc chắn sẽ muốn chịu trách nhiệm. Chuyện của Hứa Mai Tử với Ngô Kiếm không thành mà không phải Ngô Kiếm vẫn nghe lời Hứa Mai Tử đó sao. Chị ta với anh Tùng làm rồi, sao anh Tùng có thể không thừa nhận được?
Chị ta không ngờ rằng, anh Tùng lại thực sự có thể không thừa nhận.
Người kia không phải anh ấy...
Nhưng vì sao anh Tùng lại muốn lừa chị ta, rõ ràng hẹn gặp chị ta, vì sao thoắt cái lại thành người khác được. Trong lòng Hứa Hồng oán hận, trên mặt lộ rõ sự căm phẫn.
Nhìn thấy chị ta như vậy, Lý Tĩnh vỗ vỗ ván giường: "Được rồi, chuyện này đã quyết định xong. Sau này không được nhắc đến chỉ đạo viên Lâm nữa, nếu không người nhà họ Lưu sẽ càng chán ghét cháu đấy." Kết hôn rồi vẫn nhớ mong người khác, làm sao có thằng đàn ông nào chịu được. Trước kia cô ta nghĩ thế nào mà lại thấy Hồng Hồng thông minh cơ chứ.
Người thông minh sẽ không làm ra chuyện ngu xuẩn như này.
Lý Tĩnh định chờ khi trời sáng sẽ đi tìm Hứa Nam Nam, tranh thủ sớm ngày cải thiện mối quan hệ với Hứa Nam Nam một chút. Thứ hai cũng là để Hứa Nam Nam ra tay hỗ trợ vụ việc lần này, để bên bộ trưởng Lâm tác động nhiều hơn, đẩy nhanh tiến độ cuộc hôn nhân giữa hai nhà. Cô ta cũng có thể sớm quăng gánh nặng này đi.
Cô ta tưởng tượng mọi chuyện quá đẹp, nhưng sáng sớm ngày hôm sau, cửa ký túc xá đã bị đập rầm rầm.
Hứa Long và Hứa Lỗi còn chưa dậy, Hứa Hồng cũng vẫn đang ngủ với đôi mắt sưng húp.
Lý Tĩnh cau mày, vội vàng chạy ra mở cửa, cửa vừa mở đã nhìn thấy Hứa Kiến Hải đang đứng ở ngoài với vẻ mặt giận dữ. Lý Tĩnh hoảng sợ, còn chưa kịp phản ứng lại đã bị tát cho một cái thật mạnh khiến cô ta ngã nhào trên mặt đất.
Người gác cổng dẫn gã ta tới đi theo phía sau vội vàng chạy lên ngăn cản, còn chưa kịp làm gì thì Hứa Kiến Hải đã nắm chặt tóc Lý Tĩnh, dùng sức vả mấy phát cực mạnh lên mặt cô ta, đánh đến mức miệng Lý Tĩnh đã có máu chảy ra rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận