Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 571

Hứa Nam Nam kiên định gật đầu. Vừa rồi cô nhìn Ngô Kiếm, nghe những lời nói đầy ác ý của anh ta, cả người đều cảm thấy khó chịu. Anh ta và Hứa Mai Tử đều không được bình thường.
Tuy nói không muốn gặp Ngô Kiếm nữa, nhưng làm việc trên cùng một hầm mỏ này, ngẩng đầu không thấy cúi đầu lại thấy. Ngày hôm sau đi làm, Hứa Nam Nam lại chạm mặt Ngô Kiếm.
Cô vội tránh đi coi như không nhìn thấy.
Buổi trưa khi ăn cơm, cô nhìn sang phía Hứa Mai Tử, nhìn dáng vẻ Ngô Kiếm bị quản lí chặt chẽ, trong lòng lại phiền muộn vô cùng. Không chết chìm ở trong sự trầm mặc thì cũng sẽ phát điên trong sự trầm mặc đó.
"Sắp đến tết rồi, chúng ta phải đi biểu diễn liên hoan tỉnh, năm nay em có tham gia không?"
Chu Phương vừa ăn cơm, vừa hỏi.
Lý Vĩ Minh đang bưng canh tới cho chị ấy, đặt lên trên tay chị ấy, vô cùng ân cần chăm sóc.
Hứa Nam Nam cảm thấy cay mắt, nhét bánh cao lương vào trong miệng: "Biểu diễn gì vậy?"
"Thì mấy đơn vị chúng ta đều phải đi biểu diễn tỉnh đó. Cũng không phải ai cũng có thể đi, phải chọn người đi, còn phải xem tiết mục. Năm trước thiếu lương thực, bên tỉnh phiền muộn về chuyện này cho nên không ai đi. Năm nay hình như phải chuẩn bị, hôm nay bọn chị còn ở trong văn phòng nghe nói đến chuyện này. Chị ấy nói xong lại thở dài: "Chị bụng to thế này năm nay không có cơ hội rồi." Có ai không muốn nhân khi còn trẻ tuổi mà tỏa sáng một lần chứ.
Hứa Nam Nam không thích tham gia kiểu tiết mục này, cảm thấy không có trợ giúp gì được cho công việc, hơn nữa bản thân cô cũng không có sở trường này. Ca hát hay là nhảy múa nhỉ?
Lúc này thứ có thể hát cũng chỉ có bài ca về sản xuất, còn không thì là múa ương ca, những thứ này cô đều không biết.
Hứa Mai Tử ở bên kia cũng đang cùng nhân viên tạp vụ bàn luận về chuyện này. Cuối năm bận, cũng không có gì hay để giải trí, nhóm nhân viên tạp vụ lớn tuổi đều đoán năm nay không chừng sẽ chọn người đi tỉnh tham gia biểu diễn.
Hứa Mai Tử vừa nghe xong, trong lòng cũng trở nên rạo rực. Đây là cơ hội tốt để nổi bật, sau này sẽ có lúc cần dùng đến. Hơn nữa lần này đi mở mang tầm mắt, về sau người quen biết được cũng nhiều hơn.
Ngô Kiếm vẫn luôn ở bên cạnh yên tĩnh lắng nghe, nghe đến đoạn sau trong lòng cũng bắt đầu nổi lên tính toán: "Mai Tử, em muốn tham gia không? Nếu như thực sự có chuyện này thì em tham gia đi."
Tiểu Cầm thấy Ngô Kiếm như vậy, có chút ghen tức nhìn Hứa Mai Tử: "Mai Tử cô liệu được không đó, người ta đây là yêu cầu biết hát biết múa đấy."
Hứa Mai Tử lạnh mặt nói: "Tôi đương nhiên biết những cái đó. Trước kia khi ở trường học, tôi từng biểu diễn rồi. À tôi quên mất, cô làm gì được đi học."
Tiểu Cầm lập tức giận dữ nói không ra lời, khóe mắt khẽ hướng về phía Ngô Kiếm, mang theo vài phần uất ức.
Ngô Kiếm lơ mơ nhìn cô ta, lại nhìn về phía Hứa Mai Tử. "Mai Tử, nếu như em muốn đi, anh sẽ giúp em tìm mối quan hệ để được đi."
"Sao lần này anh lại tích cực như vậy?" Hứa Mai Tử nhìn anh ta nói.
Ngô Kiếm cười nói: "Anh không phải luôn mong điều tốt cho em sao, tốt xấu gì cũng sắp kết hôn rồi, em mà tốt thì chúng ta cũng vẻ vang."
Nghe anh ta nói về chuyện kết hôn, trong lòng Hứa Mai Tử không nhịn được mà vui mừng. Tuy rằng cô ta uy hiếp Ngô Kiếm, nhưng tâm lý vẫn ưng ý Ngô Kiếm.
"Vậy nếu như thật sự có cơ hội, em sẽ thử xem."
Việc tham gia diễn xuất liên hoan tỉnh, vào buổi chiều đều đã phân công đến các bộ phận. Để mỗi bộ phận báo tiết mục, sau đó hầm mỏ chọn lọc, rồi mới đi tỉnh.
Trưởng ban Tiêu đang cầm thông báo, ngắm một vòng khắp văn phòng. Cuối cùng đôi mắt vẫn là nhìn chằm chằm Hứa Nam Nam không lệch đi đâu.
Biểu diễn kiểu gì cũng đều yêu cầu một khuôn mặt tươi trẻ. Vẫn là không thể để cho hai người già bọn họ lên được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận