Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 56

“Chị, trong thành phố có vui không?” Hứa Tiểu Mãn tò mò nói.
“Vui, lần sau chị vào thành phố, sẽ đưa em đi dạo.” Bây giờ cô có tiền rồi, quan hệ với Hứa Căn Sinh cũng tốt, sau này vào thành phố cũng thuận lợi, đến lúc đó sẽ không cần tới tìm hai người Hứa Kiến Sinh nữa, cô sẽ có thể dẫn Tiểu Mãn chơi một vòng trong thành phố.
“Tiểu Mãn, làm gì đấy, còn không qua đây làm việc!” Lý Tĩnh hét trong phòng bếp.
Hứa Tiểu Mãn đổi sắc mặt, theo bản năng muốn đi, Hứa Nam Nam lập tức kéo cánh tay của cô bé: “Đừng để ý, cũng không phải không có ai. Đi, vào trong phòng với chị.” Nói xong thì kéo Hứa Tiểu Mãn vào phòng.
Lý Tĩnh gọi mãi cũng không thấy ai, đi ra nhìn, đã không thấy bóng dáng của Hứa Tiểu Mãn.
Hứa Hồng nói: “Bác gái, vừa nãy nhỏ Hai về, không cho nhỏ Tư làm việc. Cũng không biết nhỏ Hai nghĩ thế nào, mình ra ngoài một ngày không làm việc, còn không để Tiểu Mãn làm, không hề thông cảm cho cảm giác khổ cực của bác gái. Nếu không phải cháu cần làm bài tập, thì đã giúp bác gái làm việc rồi.”
Nghe thấy vậy, gương mặt của Lý Tĩnh thay đổi đủ biểu cảm.
Hứa Mai Tử ngồi bên cạnh nói: “Bác gái, bác cũng đừng tức giận. Sau khi cháu làm xong bài tập, sẽ lập tức tới giúp bác làm việc.”
“Không cần các cháu, các cháu cẩn thận làm bài tập. Bác cũng không tin, hôm nay vẫn không dạy dỗ được hai con nhỏ đó.” Lý Tĩnh tháo tạp dề xuống, ném thẳng xuống đất, giận dữ đi vào phòng.
Hứa Hồng thấy vậy, che miệng cười, nháy mắt với Hứa Mai Tử. Hứa Mai Tử làm như không thấy, thản nhiên tiếp tục làm bài tập.
Lý Tĩnh vào trong nhà, trong tay đã cầm một cây gậy nhỏ.
Hứa Nam Nam và Hứa Tiểu Mãn đang ngồi trong nhà chính, thấy cô ta đi vào, Hứa Nam Nam lập tức kéo Hứa Tiểu Mãn ra sau, lạnh lùng nhìn Lý Tĩnh.
“Ra đây cho tao, con ranh con, đúng là tạo phản rồi, chẳng trách bà mày ghét mày như vậy, hóa ra mày có cái tính này, đáng đời bị bà mày ghét.”
Hứa Nam Nam cười nói: “Mẹ, mẹ nói sai rồi, nguyên nhân bà ghét con vì con được người hầu sinh ra. Bà con thường nói, con ranh do người hầu sinh ra thì chính là người hầu, đáng đời phục vụ người khác. Trước đây không tin, bây giờ tới đây thì thật sự tin rồi. Mấy người Hồng Hồng và Mai Tử đều có thể ngồi ăn uống đàng hoàng, con và Tiểu Mãn thì phải làm việc. Đây không phải là số người hầu sai? Mẹ, mẹ làm người hầu vẫn chưa làm đủ đâu.”
Cô biết đây là điểm yếu của Lý Tĩnh, cho nên cố ý nói như vậy. Lý Tĩnh không cho cô sống yên ổn, đương nhiên con cũng sẽ không để Lý Tĩnh thoải mái.
“Con nhỏ chết tiệt này, hôm nay kiểu gì tao cũng phải đánh chết mày!”
Lý Tĩnh tức giận đỏ mặt tía tai, sắc mặt dữ tợn cầm cây gậy đánh Hứa Nam Nam. Cô lập tức kéo Hứa Tiểu Mãn vòng qua bàn, chạy ra ngoài cửa.
Vừa đi còn vừa gọi: “Chủ nhiệm Chu, mẹ con hành hạ con cái.”
Lúc Lý Tĩnh phản ứng lại, Hứa Nam Nam đã kéo Hứa Tiểu Mãn đến ngoài cửa.
Lý Tĩnh suýt ngất xỉu.
Lúc này mọi người đều đang làm cơm tối, lại ở gần nhau, nghe thấy tiếng động đều đến xem. Biết là nhà Lý Tĩnh đang dạy con, thì đều cảm thấy rất kỳ lạ. Phải biết, những năm gần đây hai người Hứa Kiến Sinh là vợ chồng mẫu mực nổi tiếng trong mỏ. Nhà họ Hứa cũng liên tục được gia đình năm tốt mấy năm, người cả nhà đi đâu cũng hòa thuận, trước giờ chưa từng cãi vã. Lý Tĩnh thì đối xử với con cháu vô cùng tốt, hôm nay lại đang đánh con.
“Hình như đó không phải cháu gái nhà họ, sao trước đây chưa từng thấy.”
Có người thấy Hứa Nam Nam kéo Hứa Tiểu Mãn chạy ra sân, nhỏ giọng thảo luận.
“Chắc là con gái ruột nhà họ, nghe nói hôm nay con gái ruột nhà họ chạy đến mỏ, sống rất khó khăn, bảo là đứa bé còn không có quần áo đàng hoàng.”
“Con gái ruột mới đến đã bị đánh, Lý Tĩnh làm gì vậy?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận