Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 410

Quản lý mỏ Lý sau khi nghe ý kiến của cô thì nụ cười trên môi chợt tắt, gương mặt trở nên nghiêm túc hẳn ra, nhìn chủ tịch Lưu: "Tôi cảm thấy ý kiến này rất được, sau này có thể bàn bạc lại."
Chủ tịch Lưu gật đầu như thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ cần công đoàn không trở thành kẻ thù chung của công nhân là được.
Các công nhân bên dưới cũng bắt đầu bàn luận xì xầm, bàn về tính khả thi của việc này. Nghĩ đi nghĩ lại, mọi người đều cảm thấy ổn. Trước kia bọn họ cũng đã từng lén lút làm vậy, nhưng người trong hầm mỏ rất nhiều, cũng không phải ai cũng là người quen biết với nhau. Nhà không quen thì sao mà biết được là thiếu cái ăn hay thiếu cái mặc, nếu có thể tổ chức việc này thì tiện hơn rất nhiều. Mấu chốt là chuyện này sẽ không làm tổn hại đến lợi ích của mọi người.
Hứa Nam Nam còn đang suy nghĩ chuyện này có thể thành công hay không, thì bên cạnh vang lên một tràng vỗ tay, Hứa Nam Nam tối mặt, tên chỉ đạo viên Lâm ở bên cạnh đột nhiên vỗ tay, âm thanh còn rất lớn.
Ngay sau đó, những người phía sau cũng giống như bị cảm hóa, đều vỗ tay theo.
Quản lý mỏ Lý vừa cười vừa đập tay: "Được rồi, những ý kiến của các đồng chí chúng tôi đều ghi lại rồi, các lãnh đạo sẽ bàn bạc lại về tính khả thi của những việc này, buổi chiều ủy ban mỏ và công đoàn sẽ tổ chức cho mọi người đến các phòng ban để tiến hành bỏ phiếu chọn ra công nhân viên tiên tiến, mọi người phải tuân thủ nguyên tắc công bằng công chính, bỏ phiếu cho công nhân viên xứng đáng thật sự."
Lại là một tràng pháo tay vang dội như sấm.
Buổi chiều, không khí bên bộ phận vật tư có phần căng thẳng.
Lúc trước không ôm hy vọng nên không cảm thấy gì, bây giờ có hy vọng, ngược lại mọi người bắt đầu suy tính hơn thiệt.
Mỗi năm trong hầm mỏ đều bình chọn ra ba công nhân viên tiên tiến. Đừng thấy đây chỉ là vinh dự cá nhân, nhưng bình chọn phòng ban xuất sắc vào cuối năm sẽ có liên hệ với chuyện này.
Trưởng ban Tiêu cũng bắt đầu hút thuốc.
Ba giờ chiều vừa qua, trưởng ban Tiêu ho khan một cái: "Tiểu Trương à, cậu đi đến ủy ban mỏ xem thử đơn xin mua hàng của bộ phận hậu cần có vấn đề hay không. Tôi đang đợi đây."
Lúc này Tiểu Trương cũng không biết nói gì. Lúc nào rồi mà chúng ta còn vội chuyện đơn xin có qua hay không chứ, người ta qua hay không liên quan gì với chúng ta chứ, chúng ta không phải chỉ phụ trách việc mua đồ đạc thôi sao.
Thôi được, chắc là có dụng ý khác chứ gì.
Tiểu Trương vui vẻ chạy đi.
Thấy mọi người còn căng thẳng hơn cả mình, Hứa Nam Nam tự nhiên cảm thấy ý thức giác ngộ của bản thân trước đó… quá thấp. Đến hầm mỏ là vì hộ khẩu, vì để quang minh chính đại ăn lương thực ngon. Đến bộ phận vật tư cũng là vì để tìm kiếm đồ cổ cho mình. Dường như chưa từng nghĩ đến việc làm sao để trở thành một nhân viên tốt…
Ngay sau đó, Tiểu Trương chạy về với vẻ mặt vô cùng vui sướng.
"Bầu chọn xong rồi, trong ba nhân viên có Nam Nam. Hai người còn lại là công nhân mỏ tiền tuyến."
"Tốt!" Trưởng ban Tiêu hét lên một tiếng tràn đầy tinh thần. Ông ấy đứng dậy cười tít mắt nhìn Hứa Nam Nam: "Nam Nam, không được kiêu ngạo, còn phải tiếp tục cố gắng hơn nữa nhé. Sau này đóng góp nhiều hơn cho mỏ."
Hứa Nam Nam gật đầu, cảm thấy nếu mình không dụng tâm thêm chút nữa thì sẽ áy náy.
Trưởng ban Tiêu nói xong thì ngậm thuốc lá chắp tay sau lưng, đắc ý đi về phía ủy ban mỏ.
Buổi chiều lúc tan làm, lúc Hứa Nam Nam đi qua bảng tuyên truyền thì nhìn thấy tên mình xuất hiện trên một tờ giấy lớn màu đỏ rực, bên dưới có một đoạn ghi chú về câu chuyện của ba người được bầu chọn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận