Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 716

Nghe Mai Tử nói, chỉ cần một câu nói thôi là đã giải quyết được chuyện công việc và hộ khẩu cho Hứa Mai Tử, lại còn được chia nhà ở nơi như tỉnh lỵ. Tài giỏi biết bao nhiêu.
Nhìn lại người yêu của Nam Nam, nói là tài giỏi lắm, nhưng lại không cho được gia đình chút lợi ích gì cả. Đừng nói là nhà họ Hứa, ngay cả nhà họ Vu cũng chả được nhờ gì cả.
Bà ta cũng là nghĩ cho Hứa Nam Nam, Mai Tử lần này muốn làm hòa, bà ta thấy người yêu của cô ta cũng rất chân thành. Nếu như có thể trở thành họ hàng với nhau, sau này còn không phải sẽ giúp chị em Hứa Nam Nam sắp xếp được công việc tốt hơn sao.
Nam Nam không cần công việc và nhà cửa. Không lẽ ngay cả Tiểu Mãn và Tiểu Linh cũng không cần sao?
Nghĩ đến những việc này, bà ta tuy là bị đuổi ra khỏi phòng làm việc nhưng vẫn cố chấp đứng ở bên ngoài đợi.
Cứ đứng đợi mãi ở bên ngoài dưới tuyết lớn gần hai giờ đồng hồ.
Người trong ủy ban mỏ ra ra vào vào để làm việc, thấy bà ta đứng như vậy đều về nói không biết Lý Tĩnh bị cái gì mà lại cố chấp đến như vậy.
Có lòng khuyên Hứa Nam Nam ra ngoài đó xem thử, rồi đuổi bà ta về đi. Nếu không sẽ lạnh đến bệnh mất.
Nhưng thấy Hứa Nam Nam miệt mài làm việc, mắt điếc tai ngơ nên cũng không tiện mở lời.
"Đang làm cái gì đó?" Bên ngoài vọng lại giọng nói của quản lý mỏ Cao. Mọi người ai cũng đang cúi đầu làm việc.
Quản lý mỏ Cao bước vào, theo sau lưng là Cao Kiến Quốc.
Những người khác đều chưa thấy Cao Kiến Quốc nên cũng tò mò nhìn vài lần. Quản lý mỏ Cao giới thiệu: "Người này là chủ nhiệm Cao đến từ tỉnh lỵ, đến để chủ trì công tác học tập. Cũng là đến đây để khảo sát hầm mỏ chúng ta về tình hình chấp hành việc học tập các văn kiện trong thường ngày."
Quản lý mỏ Cao lại chỉ tay về phía Hứa Nam Nam nói: "Người này là đồng nghiệp phụ trách việc này ở hầm mỏ, bình thường rất có trách nhiệm trong công việc. Công việc hoàn thành cũng khá là tốt."
"Tôi biết mà, đồng chí Nam Nam là đồng chí rất nỗ lực."
Cao Kiến Quốc cười nói.
Những người đứng bên cạnh vừa nghe thì thấy có vẻ có quen nhau từ trước. Hứa Nam Nam mím môi. Trước đây Cao Kiến Quốc còn đến tận nhà, bây giờ thì lại đến hầm mỏ, không biết là muốn làm gì đây? Nói là vì công việc, cô không tin đâu.
Lưu Song Song híp mắt nhìn Cao Kiến Quốc đang đứng trước mặt.
Cô ấy và số chín trước giờ luôn phụ trách chuyện về Hứa Nam Nam, đương nhiên là có biết đến loại người như Cao Kiến Quốc đây. Cô ấy cũng phát hiện ra dạo gần đây người này rất sôi nổi.
Quản lý mỏ Cao dường như không nhìn ra được vấn đề giữa những người này, vẫn giới thiệu cho Cao Kiến Quốc tình hình công việc ở hầm mỏ. Sau đó dẫn ông ta đi thêm những chỗ khác.
Cao kiến Quốc cười nói: "Có thể bảo đồng chí Nam Nam đi cùng tôi không. Nói ra thì tôi và đồng chí Nam Nam cũng có quan hệ họ hàng với nhau, sau này có khi sẽ trở thành người một nhà đấy."
Hứa Nam Nam tỏ vẻ chất phác: "Chủ nhiệm Cao nói đùa rồi, họ hàng nhà chúng tôi không có người tầm cỡ như chủ nhiệm Cao."
"Sau này sẽ có thôi."
Cao Kiến Quốc như thể không hề tức giận gì cả, cười híp mắt.
Quản lý mỏ Cao thấy tình hình không ổn cho lắm, nhìn nhìn Hứa Nam Nam, rồi lại nhìn Cao Kiến Quốc, nói vài lời xoa dịu tình hình: "Đồng chí này dạo này rất bận rộn, hay là để tôi đích thân dẫn anh đi vài nơi xem tình hình nhé."
"Được, vậy thì làm phiền quản lý mỏ rồi." Cao Kiến Quốc không kì kèo thêm. Cười híp mắt rồi đi ra ngoài.
Đợi hai người đi khỏi, đám người trong ủy ban mỏ tụ lại bàn tán. Nghe ngóng về chuyện của Cao Kiến Quốc.
Hứa Nam Nam nói: "Người này là người yêu của Hứa Mai Tử."
"Người yêu của Hứa Mai Tử… thấy tuổi tác người này cũng không còn trẻ mà."
Bạn cần đăng nhập để bình luận