Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 325

"Bà, hôm nay có người đến tìm cháu, nói rằng mẹ anh ta là đồng nghiệp cũ với hai ông bà nội. Còn nói muốn bọn cháu yêu đương với nhau." Chuyện này cuối cùng vẫn phải nói với hai cụ, xem xem rốt cuộc chuyện là thế nào.
"Cái gì?" Bà Vu đang cầm cái xẻng xào thì đứng thẳng lưng lên, sắc mặt cũng thay đổi.
Vu Đông Lai cũng cầm dao làm bếp, trên khuôn mặt có chút kích động.
"Ai, thằng khốn nạn nhà nào đến hầm mỏ bám lấy cháu?" Vu Đông Lai tức giận nói. Vừa mới nhận cháu gái đã bị người khác để mắt tới, chuyện gì thế này đây chứ. Quan trọng là muốn yêu đương với cháu gái nhà họ, sao chưa nói với họ tiếng nào trước mà đã đột nhiên chạy đến hầm mỏ tìm người, thế là có ý gì đây!
Bà Vu tức giận đến mức không cầm nổi cái xẻng xào: "Chắc chắn là con trai nhà Lý Kim Hoa rồi." Chuyện này chỉ có Lý Kim Hoa từng nói với bà ấy, ngoại trừ nhà bà ta thì không còn nhà nào khác làm chuyện không đáng tin cậy như thế này.
Hứa Nam Nam nói: "Người đó trông vừa cao vừa gầy, có hơi già."
"Đúng thật là anh ta!" Vu Đông Lai tức đến mức đỏ mặt tía tai.
"Cái thứ khốn nạn đó mà còn muốn yêu đương với Nam Nam nhà chúng ta, cóc ghẻ mà muốn ăn thịt thiên nga à. Đó chẳng là cái thá gì, lúc đầu cưới vợ về anh ta cũng không biết thương xót, cả ngày cùng bà mẹ già của mình giày vò vợ, cứ thế giày vò đến chết, người ta còn không muốn kết thông gia với nhà họ nữa rồi. Cái thứ thế này mà còn dám đến tìm Nam Nam."
Vu Đông Lai càng nói càng tức.
Cảm thấy chỉ nhắc đến người này cùng chung với Hứa Nam Nam là đã mất mặt rồi. Cái thứ như thế này bình thường ông ấy còn lười nhìn một cái, thế mà còn dám mơ tưởng đến cháu gái ông ấy, sao mặt hắn ta có thể dày đến vậy.
Nhìn hai cụ kích động như vậy, Hứa Nam Nam lại không thấy giận nữa, ngược lại lo lắng hai người tức giận sẽ hại sức khoẻ: "Ông bà, ông bà đừng giận nữa, người bảo vệ của hầm mỏ cháu đã đưa anh ta đến đồn cảnh sát rồi. Chắc bây giờ vẫn đang bị giam đấy ạ."
"Đáng đời, đúng là nên nhốt." Bà Vu nói. "Đây là ức hiếp già trẻ nhà chúng ta không ai chống lưng." Nếu con trai bà ấy còn thì ai dám đối xử với nhà họ như vậy chứ. Sớm đã cho hắn ta một cú đấm rồi.
Vu Đông Lai có chút khó chịu: "Sức khoẻ của tôi vẫn chưa yếu đến mức đó, nếu tên đó còn dám mò đến, tôi cũng có thể đấm hắn ta."
"Ông, cháu biết ông tuy già nhưng vẫn còn khỏe mạnh, chúng cháu tin ông có thể đánh lại những người trẻ tuổi, nhưng chúng ta đừng nên đánh nhau, không phải có đồng chí cảnh sát đó sao ạ, chúng ta phải tin tưởng tổ chức, tin tưởng các đồng chí cảnh sát có thể chủ trì công bằng cho chúng ta."
Hứa Nam Nam dỗ dành ông ấy.
Cô không hề muốn để ông ấy đánh nhau với người ta vì chuyện của cô, vậy thì có lỗi quá.
Bởi vì chuyện này nên khi ăn cơm tối hai ông bà đều không muốn ăn, bà Vu ăn vài miếng thì bỏ đũa xuống: "Chốc nữa ăn xong, bà và ông Vu đến nhà Lý Kim Hoa một chuyến, chuyện này phải nói rõ ràng, để tránh sau này lại đến chỗ Nam Nam quậy phá nữa."
Bà ấy cũng là phụ nữ, nên biết rõ nỗi khổ của phụ nữ. Nếu lần này để người khác cho rằng chuyện Hứa Nam Nam và thứ khốn nạn nhà Lý Kim Hoa yêu đương là thật, sau này Hứa Nam Nam sẽ khó tìm được nhà chồng tốt. Trong lòng người ta chắc chắn sẽ thấy chán ghét.
Vu Đông Lai nói với khuôn mặt nghiêm túc: "Lát nữa ăn xong thì đi. Nếu bọn họ còn làm loạn nữa thì chúng ta sẽ đi tìm quản lí xưởng, để xem loại người thế này còn có thể làm ở xưởng không."
Thấy dáng vẻ hai người lòng đầy căm phẫn, Hứa Nam Nam cảm thấy không nên ngăn cản thì hơn, chút nữa cô cũng đi cùng để nói rõ ràng. Tránh việc sau này người ta thật sự bám lấy suốt ngày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận