Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 569

Hứa Nam Nam vừa bước vào phòng đã lập tức phát hiện sắc mặt Lý Vĩ Minh ửng hồng.
Chị Liễu ở bên cạnh nói: "Tiểu Lý sắp làm cha rồi."
Chu Phương có rồi? Hứa Nam Nam bị tin tức này làm cho kinh ngạc. Nhớ lại lúc cô và Chu Phương vừa quen biết nhau, Chu Phương vẫn còn là một cô gái nhỏ, bây giờ lại sắp làm mẹ rồi.
"Được bao lâu rồi?"
"Hơn hai tháng rồi." Lý Vĩ Minh cười nói, trong ánh mắt cũng mang theo ánh sáng của người sắp làm cha.
Nghĩ đến việc sắp có một sinh mệnh mới, trong lòng Hứa Nam Nam cũng kích động. Vào giờ nghỉ trưa, cô lập tức tới ủy ban mỏ để tìm Chu Phương.
Chu Phương sắp làm mẹ, dáng vẻ cũng mang theo hương vị của người có thai. Chị ấy đỡ eo khi đi bộ, bụng vẫn chưa lớn lắm, nhưng dáng vẻ lại hệt như lớn lắm rồi.
Lúc nhìn Hứa Nam Nam, chị ấy chớp chớp mắt, ánh mắt mang theo vài phần đắc ý.
Hai người hẹn nhau đến nhà ăn, Chu Phương lập tức than thở: "Trước kia không cảm thấy sinh con là tốt, thế nhưng lúc thật sự có thì cảm thấy kiểu gì cũng tốt cả. Cho dù mình có phải ăn ít mặc ít cũng phải chăm sóc cho nó thật tốt."
Rồi lại nhìn Hứa Nam Nam: "Lần này em đến thủ đô để gặp cha mẹ người ta, thế nào rồi?"
"Cũng được, chưa nói không đồng ý."
"Sao lại không đồng ý chứ, em như thế, ai mà lại soi mói em chứ?" Trong mắt Chu Phương, điều kiện của Hứa Nam Nam được xem là đỉnh, trong mỏ thật sự không có mấy người có thể so được.
Hứa Nam Nam cười: "Cái này thì không biết được." Ít nhất Lý Uyển cũng không thích cô, may là cô cũng không thích Lý Uyển.
Hai người đang nói chuyện, một nhân viên có quen biết đến chào hỏi, hỏi Hứa Nam Nam chuyện đến thủ đô.
Lần này Hứa Nam Nam xin nghỉ thời gian dài, có người thuận miệng hỏi một câu, biết cô phải đến thủ đô ra mắt cha mẹ người yêu, thế là chuyện này cũng được lan truyền trở thành đề tài tán gẫu.
Mấy người yêu đương ở hầm mỏ quả thật là không có ai tìm được người yêu ở thủ đô đâu.
Biết Hứa Nam Nam tìm được, thế là muốn biết kết quả như thế nào. Người ở thủ đô thật sự có thể vừa ý một cô gái ở một địa phương nhỏ bé này sao?
Hứa Nam Nam cũng không nói rõ ra, ai hỏi cũng chỉ trả lời hai chữ: "Rất tốt."
Đây thật sự là đã được quyết định.
Ai cũng hâm mộ việc Hứa Nam Nam tìm được nhà chồng ở thủ đô.
"Mai Tử, cô và cán sự Ngô sao rồi, thời gian yêu đương cũng không ngắn rồi nhỉ?"
Nhân viên tạp vụ Tiểu Cầm hỏi Hứa Mai Tử.
Hai người đều là công nhân học nghề, Tiểu Cầm tìm được một công nhân tuyến đầu trong hầm mỏ, là nhân viên phải làm việc ở dưới giếng mỏ. Hứa Mai Tử lại tìm được một người làm trong công đoàn như cán sự Ngô, khiến cho những công nhân học việc khác đều vô cùng hâm mộ.
Lúc này, nhìn thấy Hứa Nam Nam rạng rỡ như thế, có người không thể tránh khỏi việc nghĩ đến Hứa Mai Tử.
Hứa Mai Tử siết chặt đũa, liếc nhìn Ngô Kiếm ngồi im, không hề lên tiếng ở bên cạnh: "Gấp cái gì chứ, bây giờ tôi cũng chưa thể lĩnh chứng được."
"Không phải vẫn có thể đính hôn sao. Cán sự Vu người ta đính hôn rồi, nghe nói làm hai bàn luôn đấy, còn đến nhà người ta bàn chuyện kết hôn luôn rồi."
Tiểu Cầm liếc Hứa Nam Nam một cái, cố ý nói.
"Đính hôn cũng không phải kết hôn, có gì hay đâu." Hứa Mai Tử không mặn không nhạt nói, bưng chén đũa lập tức đứng dậy, sau đó quay đầu liếc nhìn Ngô Kiếm đang ngồi im không nhúc nhích: "Còn không đi?"
Ngô Kiếm đang bực bội ngồi ăn, nghe thấy giọng điệu ra lệnh này của cô ta, cả người cũng thấy không thoải mái. Chỉ có thể cứng nhắc đứng dậy, đi theo Hứa Mai Tử rời khỏi đó.
Vừa ra bên ngoài, Hứa Mai Tử vừa rửa chén vừa nói: "Vừa nãy anh cũng nghe rồi đấy, chúng ta ở bên nhau lâu như thế rồi, không phải nên quyết định rồi sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận