Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 86

Vẫn là vợ thằng Ba thông minh, nhỏ Hai và nhỏ Tư thật sự muốn dọn ra ngoài mới là chuyện tốt, sau này sẽ xa mặt cách lòng với nhà anh Cả, hơn nữa sau này cũng không thể vào thành phố nữa.
Trước đây họ cũng nghe chị dâu Lý Tĩnh từng nói, gần đây luôn nhờ quan hệ, xem có thể chuyển hộ khẩu thành phố không. Chỉ cần Lý Tĩnh chuyển vào thành phố, không chừng hộ khẩu của bọn nhỏ cũng có thể nghĩ ra cách giải quyết.
Xác định chuyện muốn chuyển hộ khẩu, tất nhiên cũng không thể kéo dài nữa. Hứa Căn Sinh hết cách, bảo những người khác làm việc trước, mình và đám người Hứa Nam Nam đến nhà ông Hứa nói chuyện này.
Thật ra thì chuyển hộ khẩu cũng không phải việc khó, dù sao cũng ở cùng một thôn. Hai chị em Hứa Nam Nam cũng là người trong thôn, thay đổi một hộ khẩu trong thôn, hoàn toàn không có ảnh hưởng gì, mấu chốt là cần người nhà họ Hứa đều đồng ý mới được.
Hứa Căn Sinh cảm thấy, nếu là mình thì nhất định sẽ không vui. Ai lại muốn con cháu nhà mình trở thành con cháu nhà người khác, cho nên lúc này tâm trạng của hắn ta rất buồn bực.
Lần này Lưu Xảo cũng về nhà xử lý chuyện này, đây là được Hứa Kiến Hải sắp xếp. Trương Thúy Cầm chỉ đành không cam lòng ở lại ruộng làm việc.
Trên đường Lưu Xảo rất quan tâm tối qua hai chị em Hứa Nam Nam sống thế nào, sau khi nghe nói có Tống Quế Hoa chăm sóc, lại nói cảm ơn cô ấy.
Bình thường hình tượng bên ngoài của cô ta không tệ, Tống Quế Hoa không ghét cô ta, cho nên không khỏi than phiền: “Nhà các cô muốn làm gì đây, nếu hai người Kiến Sinh biết, chắc chắn sẽ tức giận.”
“Đây cũng là chuyện bất đắc dĩ, bọn nhỏ lớn như vậy, tính tình không dễ dạy, mẹ chồng tôi cũng là người trong mắt không dính một hạt cát.” Lưu Xảo thở dài than thở, lại nói với Hứa Nam Nam: “Nhỏ Hai à, mặc dù cháu ở nhà khổ một chút, nhưng kiểu gì cũng là nhà của mình. Nếu cháu thật sự đến nhà Quế Hoa, mặc dù sau này có thể sống tốt hơn, nhưng tốt thế nào đi nữa cũng không phải nhà mình.”
Hứa Nam Nam nói: “Thím Ba đã nói cháu sống ở nhà không tốt bằng nhà thím Quế Hoa, thím Ba thật sự cảm thấy cháu nên về sao?”
Sắc mặt của Lưu Xảo cứng đờ, ngay sau đó lắc đầu: “Đứa bé này cũng bướng bỉnh quá rồi.”
Tống Quế Hoa không nhìn ra tâm tư của Lưu Xảo, nhưng Hứa Nam Nam lại thấy rõ rành rành.
Bản thân cô muốn rời khỏi nhà họ Hứa, lúc Lưu Xảo khuyên cô, lại cố tình nói rõ cô sống ở trong nhà không bằng cứ sống ở bên ngoài, rõ ràng là đang ngầm bảo cô đừng về nữa.
Lúc này Tống Quế Hoa cũng nghe ra được chút ý tứ, nghi ngờ nhìn Lưu Xảo, cũng không trách cứ gì Lưu Xảo nữa. Cô ấy cảm thấy mấy người nhà họ Hứa này không hề đơn giản. Cô ấy nghĩ rằng Trương Thúy Cầm là người lòng dạ xấu xa, hình như nàng dâu thứ ba của nhà họ Hứa này cũng không phải là loại người tốt đẹp gì.
Ai dà, đúng là thượng bất chính hạ tắc loạn. Người bà Hứa yêu mến có thể tốt thế nào chứ?
Mấy người họ lòng ôm tâm sự đi vào trong đại viện nhà ông Hứa.
Ông Hứa cũng chuẩn bị ra ngoài đồng làm việc. Ông ta đang ở trạng thái nửa về hưu, lúc nào muốn làm thì làm, lúc không muốn làm thì ở nhà nghỉ ngơi, cũng không ai dám mở miệng một hai bắt ông ta ra đồng làm việc.
Nhìn thấy hai chị em Hứa Nam Nam trở về, bên cạnh còn có Hứa Căn Sinh và Tống Quế Hoa đi theo, lập tức ra vẻ một bộ dạng hiểu rõ: “Nhỏ hai và nhỏ tư à, muốn trở về rồi sao? Chẳng phải hôm qua nói không muốn ở trong nhà sao, mới bao lâu đâu chứ?”
Nhìn đi, chẳng phải đã trở về rồi sao, còn tưởng rằng kiên cường đến cỡ nào.
Bà Hứa ở trong phòng nghe thấy tiếng động, bước chân bó loạng choạng đi ra: “Gì đó, hai con nhỏ này muốn về rồi à? Nghĩ hay đó, nhà tao là cái chuồng heo à, muốn về là về, muốn đi là đi, trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận