Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 225

Chả trách công đoàn người ta muốn có Hứa Nam Nam đấy, anh là người công đoàn mà nói không lại người ta ở phòng vật tư, sau này sao mà làm được công tác tư tưởng cho công nhân người ta được chứ?
Chu Phương đi tới, nói: "Khụ khụ, làm cái gì vậy, vừa rồi không phải nói rồi sao, bản thân phải xem cho kỹ tài liệu, ngày mai lúc họp mọi người đều phải phát biểu.
Còn nữa, đây là đồng chí của khâu nào, sao còn khóc nhè vậy chứ. Tới tuổi chưa vậy, chỗ chúng ta không nuôi con nít còn bú sữa đâu." Lần này chị ấy là người sắp xến dẫn dắt người mới, cho nên lúc nói chuyện cũng có thêm vài phần tự tin.
Lúc này chị ấy không cho Hứa Mai Tử chút mặt mũi nào, trực tiếp chỉ rõ chất vấn chị ta.
"Đây là đồng chí Hứa Mai Tử, ở bên bộ phận sản xuất, người học nghề kĩ thuật." Một thanh niên trẻ tuổi bên cạnh nói.
"Các đồng chí sản xuất tiền tuyến thì càng phải nên cứng rắn dũng cảm hơn chút. Nữ đồng chí ở hầm mỏ chúng ta đều có thể gánh vác nửa bầu trời, chứ không phải thích khóc nhè thế này. Nếu còn khóc nữa thì chúng ta phải bàn bạc lại, xem liệu có nên phải học tập thêm một thời gian nữa không đấy."
Vẻ mặt của Hứa Mai Tử tức khắc thay đổi.
Học tập ở chỗ ủy ban sẽ không học được chút gì về kỹ thuật. Đợi đến lúc chị ta đi học thì thầy cô đã dạy đến phần sau, ai mà sẽ dẫn dắt chị ta lại lần nữa chứ.
Hơn nữa ở bên này thì lúc nào mới đến nhận vị trí công tác, lúc nào mới bắt đầu tính tuổi nghề, đến lúc đó sẽ bỏ lỡ mất thời gian chuyển thành chính thức.
Hứa Mai Tử là một người thông minh, đầu óc chị ta nhanh chóng xoay chuyển tính toán ra được lợi và mất.
"Cán sự Hứa, cán sự Chu, xin lỗi ạ, tôi biết sai rồi. Sau này bảo đảm tôi sẽ nghiêm túc học tập điều lệ quy định ở hầm mỏ." Chị ta chân thành xin lỗi.
Chu Phương dẫn đầu vỗ tay: "Tốt, biết sai có thể sửa, chúng ta vỗ tay khích lệ đồng chí Hứa Mai Tử. Mong mọi người làm tốt công tác giám sát, lần sau không được tái phạm nữa."
Các công nhân mới khác cùng vỗ tay, trông coi náo nhiệt.
Cô gái này sao ngốc vậy chứ, mới đến đã bị phê bình, thế này là không muốn làm việc nhịp nhàng với mọi người đấy à.
Buổi trưa sau khi tan tầm, Chu Phương hẹn Hứa Nam Nam cùng đi đón Hứa Tiểu Mãn đi ăn tối.
Ngô Kiếm nhìn thấy hai người thân thiết như vậy, càng cảm thấy có gian tình trong đó. Chả trách lại bảo vệ Hứa Nam Nam như vậy, hóa ra là có quan hệ cá nhân.
Quả thật là quá ích kỉ tư lợi, không giống người giai cấp công nhận vĩ đại chút nào.
"Đồng chí này, vừa rồi thật sự cảm ơn anh." Hứa Mai Tử nũng nịu đến gần cảm ơn anh ta.
Ngô Kiếm thu hồi ánh mắt, nhìn cô gái trẻ tuổi trước mắt, là một người học việc kỹ thuật.
Anh ta nói: "Không có gì, tôi là người của công đoàn, vốn phải nên bảo vệ lợi ích của giai cấp công nhân."
Mắt Hứa Mai Tử sáng lên: "Chẳng trách bác tôi nói cứ có chuyện thì đi tìm công đoàn mà."
"Bác của cô cũng là người của hầm mỏ à?"
"Ừm, bác của tôi là Hứa chủ nhiệm của bộ phận sản xuất." Chị ta nhỏ giọng nói.
Lông mày Ngô Kiếm nhảy lên, nghiêm trang nói: "Thì ra là chủ nhiệm Hứa à, con cháu của gia đình công nhân thì chúng tôi càng phải nên bảo vệ. Sau này có chuyện gì cứ đến phản ánh với công đoàn bọn tôi."
Hứa Mai Tử đỏ mặt, khẽ ừ một tiếng.
Trong nhà ăn, Hứa Tiểu Mãn đang ăn ngốn nghiến, kỳ thi cuối kì lần trước cô bé thi tốt, nên học kỳ này được chuyển thẳng lên lớp hai.
Giáo viên nói nếu lần sau cô bé thi tốt nữa thì sẽ được chuyển tiếp lên lớp ba.
Lúc này cô bé đang cố gắng hết sức để học hành, muốn được nhảy lớp sớm chút, để thi được công việc sớm hơn chút, sau này cũng có thể kiếm được tiền nuôi gia đình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận