Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 450

Hứa Nam Nam phát hiện, sau khi thay đổi mối quan hệ với Lâm Thanh Bách, dường như trong nháy mắt nhìn rõ rất nhiều chuyện. Ví dụ như đã từng cho rằng anh ấy là một người anh trai lớn khoan dung đứng đắn, bây giờ nghĩ lại thì không phải hoàn toàn như vậy.
Lâm Thanh Bách không biết người yêu mình khó khăn lắm mới theo đuổi được đang bắt đầu tiến hành phân tích hành vi của anh. Lúc trở về ủy ban huyện, tâm trạng anh cực kỳ tốt, anh mời Lâm Thanh Tùng và cục trưởng Cao đi ăn cơm. Anh nhớ đến chuyện lần trước gặp được vợ chủ tịch huyện Tôn nên lại thuận tiện mời chủ tịch huyện Tôn luôn.
Mấy người ngồi vào một bàn trong nhà hàng quốc doanh, ăn một bữa sảng khoái. Chỉ là chủ tịch huyện Tôn và cục trưởng Cao ăn có hơi mơ màng. Bữa cơm này không nhắc đến chuyện chính gì cả, Tiểu Lâm thật sự chỉ đơn giản mời bọn họ ăn một bữa cơm thôi sao?
Không đơn giản như vậy đâu nhỉ, hay là muốn bọn họ tự mình giác ngộ ra gì đó?
Lưu Kiến Quân ở nhà nghe thấy mấy người này cùng nhau đi ăn cơm thì cực kỳ tức giận.
Đây là muốn gây sự.
Lâm Thanh Tùng nhìn gương mặt tràn đầy tình yêu của anh cậu ta, thầm nói trong lòng, đây là nếm được vị ngọt ở chỗ cán sự Vu rồi đấy nhỉ. Anh cậu ta có bản lĩnh ghê, hôm qua cán sự Vu mới tức giận thở hồng hộc bỏ đi, nhanh như vậy đã hết giận rồi.
Tan tầm ngày thứ hai, người yêu mới nhậm chức đã quang minh chính đại đạp xe đạp đến hầm mỏ đón người.
Hứa Nam Nam xoắn xuýt nhìn, cuối cùng vẫn ngồi lên. Đợi xe bắt đầu chuyển động, cô trực tiếp nắm lấy áo của Lâm Thanh Bách. Có gì mà không dám chứ, đây là người yêu cô!
"Lý Tĩnh này, đứa con gái đổi họ kia của nhà các cô bây giờ càng ngày càng có triển vọng ha. Tôi nghe cậu Vệ nói người yêu làm ở ủy ban huyện, đạp xe đạp đến, sáng sủa hơn cái người đưa Hồng Hồng về lần trước nhiều. Cô nói xem sao cô nuôi con gái giỏi thế, nuôi đứa này xuất sắc hơn đứa kia, tùy tiện cũng có thể tìm được người yêu ở trong ủy ban huyện."
Chị dâu Tiêu bốc hạt hướng dương, cố ý chạy từ nhà sang ký túc xá độc thân để tìm Lý Tĩnh tán dóc. Vừa nói vừa cắn hạt dưa, sự châm biếm trong mắt không tài nào giấu nổi.
Lý Tĩnh đang nấu cơm, nghe thấy như vậy thì ngẩng đầu nói: "Không thể nào, với cái dáng vẻ đó của nó?"
"Sao không thể chứ, bao lâu rồi cô không nhìn đứa con gái đó của cô rồi, vẫn là người ta nỡ cho đứa nhỏ ấy ăn. Này nhé, nuôi đến mức mức thấy cả thịt trên mặt, nhìn là thấy có phúc. Cô đó, sau này đợi hưởng phúc đi."
Nói xong thì hạt dưa cũng đã cắn xong, vỗ tay cười híp mắt về nhà.
Lý Tĩnh biết chị dâu Tiêu có ý muốn để cô ta khó chịu, nhưng trong lòng vẫn thật sự ngăn không được cảm giác khó chịu đó.
Con bé đó thật sự càng ngày càng sống tốt. Cũng không biết là tìm được người như nào ở ủy ban huyện. Có xe đạp thì chắc cũng sẽ không kém nhỉ.
Cứ nghĩ rồi nghĩ thì khó chịu trong lòng càng nhiều. Đợi Hứa Hồng từ bên ngoài trở lại, cô ta bèn nhắc chuyện này với Hứa Hồng: "Sao Nam Nam có người yêu rồi mà cháu còn chưa có động tĩnh gì thế. Trước đó cháu làm ra chuyện lớn như vậy, sao sau đó lại chẳng có chút tin tức nào vậy?"
Hứa Hồng vừa nghe vậy là biết lòng Lý Tĩnh bắt đầu dao động rồi. Trước đây đều là con nhóc kia, bây giờ gọi là Nam Nam rồi đấy.
Trong nội tâm Lý Tĩnh quả thật có chút suy nghĩ. Lúc trước Hứa Nam Nam sống càng ngày càng tốt, cô ta cũng không cảm thấy gì. Nói câu khó nghe thì cô ta không thiếu ăn không thiếu uống, có đàn ông nuôi, nhóc con đó sống tốt đến đâu cô ta cũng không thèm.
Thứ trước đó có thèm cũng chẳng qua là Hứa Nam Nam có một căn nhà, có thể để cô ta chuyển hộ khẩu vào thành phố. Đến cuối cùng chuyện này không thành, cô ta cũng từ bỏ hi vọng rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận