Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 509

"Còn không phải sao, đối tượng hẹn hò của bộ trưởng Lâm là con gái lớn nhà tôi, nó đang công tác ở hầm mỏ. Cô nói có phải hai nhà chúng ta rất có duyên hay không?"
Nghe thấy cô ta nói chắc chắn như vậy, vợ của Lưu Kiến Quân lại không biết phải thể hiện vẻ mặt như thế nào. Dù sao thì mấy ngày trước chồng cô ta cũng đã nói rồi, đã giao con trai cho bộ trưởng Lâm rồi. Sau này người ta muốn cân nhắc thì sẽ cân nhắc, còn không cân nhắc thì cả đời sẽ không có tiền đồ gì. Cho nên bây giờ chồng của cô ta cũng không dám đối nghịch với bộ trưởng Lâm, chỉ thành thành thật thật giữ chức phó bộ trưởng. Nói không chừng sau này con trai của cô ta trở về thì chồng cô ta có thể ngồi lên ghế bộ trưởng nữa cơ.
Nếu như lời người phụ nữ này nói là sự thật, rằng cô ta là người thân của bộ trưởng Lâm, vậy thì sau này thật sự sẽ khó xử. Nhưng cũng không thể nghe cô ta nói gì thì nghe nấy được, bà ta phải đi hỏi cho rõ ràng.
Chỉ là bây giờ vẫn chưa làm rõ chuyện đó, cũng không thể làm mặt lạnh với người ta mãi được. Vợ của Lưu Kiến Quân chịu đựng sự khó chịu trong lòng, mỉm cười nói: "Nếu thật là vậy thì đúng là có duyên quá. Cô đã đến lâu như vậy rồi mà ngay cả ly nước cũng chưa uống, tôi đi rót cho cô một ly nhé."
"Vậy thì làm phiền cô quá."
Lý Tĩnh khách sáo nói.
Ở bên ngoài, vợ của cục trưởng Cao cũng đang ngồi lê đôi mách ở nhà của chủ tịch huyện Tôn.
Vợ của chủ tịch huyện không thích nghe chuyện tám nhảm, nhưng dì Tôn lại rất thích nghe.
Bà ta nghe vợ của cục trưởng Cao nói người nhà của cô gái có quan hệ bừa bãi với Lưu Hồng Quân đến rồi thì phỉ nhổ: "Đúng là cái thứ bại hoại, đã xảy ra chuyện như vậy còn không biết ngại mà chạy đến nhà người ta."
Vợ của chủ tịch huyện Tôn liếc bà ta một cái, biết cô ta là không ăn được nho nên mới nói nho chua. Trước khi anh em nhà họ Lâm đến, dì Tôn cũng nhìn chằm chằm cái cậu Lưu Hồng Quân đó, quả thật đối đãi với người ta như thể đối đãi với con rể hờ nhà mình, dù sau này có do dự thì trong lòng cũng không nỡ bỏ qua Lưu Hồng Quân. Còn định giữ người ta lại làm lốp xe dự phòng, cũng coi như là một mối hôn sự tốt. Nào ngờ sau đó Lưu Hồng Quân lại xảy ra quan hệ nam nữ với người khác. Ứng cử viên cho vị trí con rể cứ thế mất đi một người.
Vợ của cục trưởng Cao cười nói: "Người ta còn có thể vì cái gì nữa, còn không phải là vì bám lên cành cao hay sao? Quản nó quan hệ nam nữ rối loạn làm gì, sau này đều là người một nhà cả."
Dì Tôn nghe vậy thì tức đến ê răng.
Một lúc sau, khi nghe thấy bên ngoài có động tĩnh, vợ của cục trưởng Cao nhỏ giọng nói: "Tôi đoán là người đã đi rồi."
Lý Tĩnh cũng là một người biết ý, lần đầu tiên đến nhà người ta thì không thể để người ta thấy mình phiền, chỉ đến để cho quen mặt, biết nhà rồi thì cô ta cũng thuận thế bày tỏ mình phải về. Vợ của Lưu Kiến Quân không kiên nhẫn với cô ta, còn ước gì cô ta nhanh chóng rời đi. Tiễn người đến tận cửa, thấy người đi rồi thì nụ cười trên mặt Trương Hà lập tức biến mất.
"Tôi nói này đồng chí Trương Hà, tính tình của cô cũng tốt quá rồi đấy, thân thích như vậy mà cũng nhận." Lúc lên cầu thang, dì Tôn đứng ở lối vào cầu thang nói với theo.
Nghe dì Tôn nói vậy, vợ của Lưu Kiến Quân tức không chịu nổi. Từ ngày Hồng Quân nhà bà ta xảy ra chuyện, một nhà hai nhà đều muốn xem chuyện cười của nhà bà ta. Đặc biệt là cái cô dì Tôn này, trước kia cứ lượn lờ trước mặt bà ta mãi, còn nay lại giở giọng chế giễu. Cũng không nhìn lại xem mình có thân phận gì, còn không phải là bám víu vào nhà chủ tịch huyện Tôn để sống qua ngày hay sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận