Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 338

Bọn họ lo lắng sẽ làm tổn thương mặt mũi của cô ta, nên cả hai người luôn giả vờ thích ăn nó.
Nhìn món dưa muối trong tay Ngô Tinh đưa cho cô, Hứa Nam Nam không nhận: "Sao đột nhiên lại tặng đồ cho tôi, tôi không muốn."
Mối quan hệ của hai người bây giờ, không cần phải lấy đồ của người đó.
"Nam Nam, tớ biết cậu còn trách tớ…" Ngô Tinh lau nước mắt, vẻ mặt ảm đạm khiến người ta thấy đáng thương. Nhưng hết lần này đến lần khác khiến người ta thương yêu không nổi. Cô ta cầm khăn tay lau nước mắt: "Số tớ vất vả, nhà nghèo, cha không thương mẹ không yêu. Cậu không thể thương xót tớ, đừng so đo với tớ được sao?"
Hứa Nam Nam: "…" Cô chưa nói gì hết mà.
"Tớ và Trương Lượng, cũng là anh ấy tìm tớ. Không ai đối xử tốt với tớ, nhưng anh ấy đối xử tốt với tớ. Tớ muốn tìm một người yêu tốt, sau này kết hôn, cuộc sống sẽ tốt hơn một chút. Tớ không xinh đẹp bằng cậu hay Chu Phương, cũng không có văn hóa gì. Tớ chỉ muốn tìm một chốn thuộc về tốt."
Hứa Nam Nam nghe ù ù cạc cạc, biết rõ mục đích những lời nói này của cô ta.
"Rốt cuộc cô tìm tôi có chuyện gì, tôi vẫn chờ để được trở về nhà đây."
"Cô? Cô kết hôn với Trương Lượng rồi à?"
"Chưa… mẹ của Trương Lượng nói nếu có thể lấy được nhà chắc chắn để tớ và Trương Lượng đi lĩnh chứng, nếu không sẽ không đồng ý." Ngô Tinh sụt sịt nói, vẻ mặt tủi thân. Mẹ của Trương Lượng không thích tính tình của Tương Lệ Lệ, nhưng Tương Lệ Lệ người ta đã chuyển thành chính thức rồi, hơn nữa ở nhà ăn béo bở hơn nhiều. Người nhà cũng không gánh nặng gì cho cô ta. Lúc đầu có không thích Tương Lệ Lệ ra sao, nhưng thấy được cô ta sau này thì ngược lại lại cảm thấy Trương Lệ Lệ tốt hơn, thế là không đồng ý cuộc hôn nhân của cô ta với Trương Lượng.
Lần này thấy sắp chia nhà, cô ta mới nghĩ đến lợi dụng cơ hội này để được kết hôn. Nhưng mẹ của Trương Lượng yêu cầu cô ta kéo được phiếu bầu mới đồng ý chuyện kết hôn.
Hứa Nam Nam cũng cạn lời đối với chuyện này của cô ta. Rõ ràng là người ta chướng mắt cô ta, cô ta còn tưởng thật. Bất kể đó là thật hay không, Hứa Nam Nam cũng không thể bỏ phiếu cho Ngô Tinh. Đừng nói chuyện lúc trước Ngô Tinh đã làm với cô, chỉ nói về chuyện căn nhà, người trong nhà của Trương Lượng không nhiều, chỉ có một em gái, ba người ở trong một nhà một gian, cho dù Ngô Tinh gả đến, bọn họ cũng có thể chen chúc sống cùng nhau được, những người trong hầm mỏ khó khăn hơn gia đình họ còn rất nhiều, phiếu này tính thế nào cũng không thể bỏ cho cô ta.
"Phiếu này của tôi đã có người muốn bỏ rồi. Cô nên đi tìm người khác đi." Hứa Nam Nam từ chối rồi đeo túi xách rời đi.
Ngô Tinh thấy cô muốn rời đi, lập tức đuổi theo: "Nam Nam, cậu thương xót tớ một chút đi, tớ chỉ dựa vào cậu được thôi. Cậu may mắn, sao lại không giúp tớ một chút chứ."
Giọng nói cô ta tràn đầy sự khẩn cầu, nghe vậy Hứa Nam Nam cảm thấy toàn thân không thoải mái, dứt khoát bước chân càng lớn hơn, bỏ lại cô ta đằng sau.
Khi ra khỏi hầm mỏ, trong lòng cô mới thoải mái được hơn chút.
Còn nghĩ xem mình ngày mai có nên nghỉ làm không, đợi đến ngày bỏ phiếu tới là được rồi.
Nếu không thì đi công tác nhỉ?
Ừm, ngày mai hỏi trưởng ban Tiêu thử xem có nhiệm vụ công tác nào không.
Sau khi bị Ngô Tinh và Lý Tĩnh dây dưa một lúc, sắc trời đã muộn hơn ngày thường. Trên đường người qua lại cũng ít.
Hứa Nam Nam vội vàng tăng nhanh tốc độ, định bụng sớm chút về nhà được.
Đột nhiên phía sau có một cơn gió thổi qua, Hứa Nam Nam chưa kịp nhìn lại thì từ phía sau đã có một bàn tay vươn ra và bịt chặt miệng cô lại.
"Ô !"
Hứa Nam Nam sợ tới mức vội vùng vẫy.
Thấy cô vùng vẫy, đối phương càng mạnh tay hơn, túm lấy cô kéo vào rừng cây nhỏ gần đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận