Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 733

Ơn cứu mạng, có ơn phải trả. Cô cảm thấy điều may mắn nhất của bản thân chính là quen biết người bạn Cổ Lỗ Sĩ này.
Cổ Lỗ Sĩ: "Cô ổn là được, mấy việc này không hề gì cả."
Hứa Nam Nam vội nói: "Không không không, tôi biết cậu tìm vũ khí này nhất định mất không ít sức lực, cậu đừng khiêm tốn nữa." Cô cũng không hiểu, đối phương tại sao cứ ngay thẳng và khiêm nhường như thế, làm cô thấy xấu hổ lắm. Rõ ràng là đối phương cứu cô mà.
"Đúng rồi, cái vũ khí sóng âm đó, bây giờ tôi trả cho cậu nhé."
Cổ Lỗ Sĩ: "Cô giữ lại dùng đi, sau này lúc nào không ổn sẽ còn cần dùng đến."
Hứa Nam Nam buồn bực nói: "Cậu đã lấy ra rồi, không cần trả lại sao. Vũ khí quan trọng như vậy, để cho người khác phát hiện bị mất cũng không ổn." Súng ống mà còn phải lập hồ sơ, loại vũ khí này còn lợi hại hơn súng ống nữa, càng sẽ phải được ghi chép vào trong hồ sơ.
Cổ Lỗ Sĩ: "Không sau, chỉ cần không xài bậy là được."
Bây giờ Hứa Nam Nam tin chắc, đối phương thật sự thuộc gia tộc siêu hùng mạnh, vũ khí như này mà cũng có thể tùy tiện tặng người khác. Đột nhiên trong lòng cô có chút cảm giác khác thường, luôn cảm thấy thái độ đối phương với mình luôn có gì đó không hợp lý.
Xem xét biểu hiện của Cổ Lỗ Sĩ, người này mặc dù rất ngay thẳng, tuyệt đối không phải kiểu hay lừa gạt như cậu Hai. Ngay cả cậu Hai cũng không tin lời cô, thế mà Cổ Lỗ Sĩ lại tin, còn tùy tiện đưa cho cô đồ tốt như thế. Thực sự quá kỳ lạ.
"Cổ Lỗ Sĩ, sao cậu lại tốt với tôi như thế? Lúc trước tôi nói mình bị đặc vụ bắt đi mà cậu cũng tin."
Hứa Nam Nam tự cho rằng, nếu là mình thì cô cũng sẽ phản ứng giống như cậu Hai, cho là đối phương đang đùa giỡn. Bọn họ chưa từng gặp mặt nhau, hơn nữa bên đó còn đang là thời bình.
Nửa ngày cũng không thấy bên kia gửi tin lại, Hứa Nam Nam cho là đối phương không biết trả lời thế nào.
Ở bên kia, người trẻ tuổi đó sử dụng đủ loại ngôn ngữ ám chỉ nhưng cũng không thể nào gửi qua cho bên đó được. Cậu ta nổi giận. Cuối cùng thở dài: "Lời cô nói tôi tin hết. Bất kể là có ở cùng một thời gian và không gian hay không."
Hứa Nam Nam đọc câu trước thì thấy cảm động không thôi, chờ đọc xong câu sau, trong lòng cô giật mình. Lời này của Cổ Lỗ Sĩ là đang hoài nghi hai người bọn họ không ở cùng một thời gian và không gian đó sao?
Cô thử thăm dò: "Tôi cảm thấy kể cả không ở cùng một thời gian và không gian, chúng ta cũng là bạn tốt."
Cổ Lỗ Sĩ: "Đúng vậy, những thứ này không quan trọng."
Hứa Nam Nam nghĩ, đối phương có thể đã đoán được cô và cậu ta không ở cùng một thời gian và không gian, bằng không cũng sẽ không tin chuyện cô bị đặc vụ bắt được. Hơn nữa ở thời đại của Cổ Lỗ Sĩ, trình độ khoa học kỹ thuật đã rất cao, các kiểu truyện giả tưởng có khắp ở mọi nơi, đồng thời trí tưởng tượng của những người đó cũng sẽ khác biệt.
Tuy nhiên do quy tắc hạn chế, vì vậy cô và Cổ Lỗ Sĩ chỉ có thể ngầm hiểu với nhau như vậy.
Cô lại nhớ đến chuyện một nửa tài liệu của lần trước, hỏi: "Đúng rồi, một nửa tài liệu cậu cho tôi lần trước là tài liệu gì vậy?" Lúc trở về, người phụ trách kia còn tìm cô cố ý nói bóng nói gió nữa. Thứ có thể khiến bên trên coi trọng như vậy hẳn hẳn không phải là đồ gì tầm thường.
Cổ Lỗ Sĩ: "Máy bay ném bom."
Hứa Nam Nam lại thêm tin tưởng, người này thật sự biết bọn họ không cùng thời gian và không gian, nếu không sẽ không lấy cho cô thứ như này…
Cổ Lỗ Sĩ: "Bộ phận nòng cốt tạm thời không thể cung cấp được. Cô còn có chuyện gì không, nếu không có thì tôi offline đây. Lần sau nếu cô tìm tôi có thể trực tiếp tìm cậu Hai, anh ấy online nhiều."
Hứa Nam Nam cũng không làm lỡ thời gian của cậu ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận