Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 625

Một người trẻ tuổi tốt như thế, tích cực đi lên như vậy, thật kiên cường bất khuất biết bao nhiêu...
Bị trưởng ban Tiêu nhìn như vậy, cổ Hứa Nam Nam càng rụt ngắn lại hơn nữa.
Dưới con mắt tán thưởng của trưởng ban Tiêu, Hứa Nam Nam bắt đầu chuyển đồ để đến báo cáo ở văn phòng của ủy ban mỏ.
Những người khác nghe tin Hứa Nam Nam phải đi đều thấy không nỡ. Đặc biệt là chị Liễu, cảm thấy văn phòng này giờ toàn đàn ông, bình thường tám chuyện cũng chẳng có ai muốn nghe, chị ấy chỉ có thể chia sẻ với Hứa Nam Nam mà thôi. Giờ Hứa Nam Nam đi rồi, sau này trong lòng chị ấy có tâm sự thì biết nói với ai?
Chị Liễu gần như là vừa than thở vừa giúp Hứa Nam Nam thu dọn đồ đạc.
Lý Vĩ Minh với Tiểu Trương lại nghĩ thoáng hơn. ủy ban mỏ quả thực sẽ phù hợp với những đồng chí nữ hơn. Cuộc sống công tác ở đây không phù hợp với bọn họ. Như chị Liễu cũng phải làm người phụ nữ đanh thép ở khu vực khai thác mỏ đến khi qua ba mươi tuổi thì mới chính thức làm công việc ở bộ phận vật tư.
Trước lúc rời đi, trưởng ban Tiêu sâu xa nói: "Nam Nam, sau này bộ phận vật tư chính là nhà mẹ đẻ của cô. Có chuyện gì cứ đến tìm chúng tôi giúp đỡ. Sau này muốn mua gì thì cứ đến tìm bọn họ. Đây đều là những đãi ngộ mà người khác muốn cũng không được đó."
Hứa Nam Nam ôm túi đựng đồ của mình rồi nhìn những người đồng nghiệp trong văn phòng, sau đó cúi người xuống. "Cảm ơn mọi người, sau khi tôi đến mỏ là nhờ mọi người đã cầm tay chỉ dạy nên tôi mới có thể thích ứng được nhanh như vậy. Cảm ơn."
"Chỉ là đổi cái văn phòng thôi mà sao làm gì như từ biệt vậy." Chị Liễu gạt nước mắt cười rồi xua tay: "Đi mau, đi mau đi. Sau này rảnh sẽ tìm em chơi."
Lúc này Hứa Nam Nam mới bật cười, ôm túi đồ đi ra ngoài.
Đợi Hứa Nam Nam đi rồi, lúc này chị Liễu mới nhìn chiếc bàn trống vắng của Hứa Nam Nam và thở dài: "Phía đối diện chỉ thiếu đi một người mà sao lại cảm thấy không quen được thế này."
"Yên tâm. Sẽ có người mới đến lấp đầy chỗ trống ngay ấy mà." Trưởng ban Tiêu hút điếu thuốc nói.
"Nhanh vậy sao?" Những người khác cũng ngạc nhiên. Việc điều động người làm sao có chuyện không có chút tin tức gì vậy được chứ.
"Tôi cũng mới biết thôi, là Tiểu Đổng của ủy ban mỏ đến."
Tiểu Đổng là đồng chí nam, rất thích hợp làm công việc này. Tiểu Trương thấy kỳ lạ hỏi: "Ủy ban mỏ không phải cũng thiếu người à? Không phải có ý đổi người đó chứ?"
Trưởng ban Tiêu đáp: "Nghe nói ủy ban mỏ sẽ có một đồng chí mới đến, là tuyển ở bên ngoài vào, cũng khá là đột ngột. Chuyện điều động nhân viên không phải việc chúng ta có thể quản được." Giọng điệu ông ấy cũng có chút không vui.
Những người khác cũng có chút không vui. Rõ ràng là ở mỏ cũng có rất nhiều đồng chí khác có thể đi ủy ban mỏ nhưng lại cứ phải tuyển ở ngoài. Đây chắc là người theo diện có quan hệ rồi.
Mặc dù có chút không cân bằng, nhưng cũng không ai dám nói gì. Chỉ mừng là cái người có quan hệ này không vào bộ phận vật tư. Nếu không thì sau này làm việc cùng với họ sẽ khó mà hầu hạ nổi.
Hứa Nam Nam cũng được xem là người quen cũ ở ủy ban mỏ, cũng đã xuất hiện vài lần. Lại thêm mối quan hệ với Chu Phương và với những đồng chí nữ trẻ khác cũng rất tốt. Khi cô được phân sang văn phòng ủy ban mỏ, chẳng mấy chốc đã hòa nhập.
Bởi vì Chu Phương đang mang thai nên việc tổ chức học tập cho công nhân ở hầm mỏ giao cho Hứa Nam Nam, Chu Phương ở bên cạnh trợ giúp.
Nhìn chỗ tài liệu học tập chất đống như núi mà Hứa Nam Nam suýt ngất. Chỗ này còn đáng sợ hơn là thi đại học nữa.
"Đây đều là ở tỉnh gửi qua, ở bên tỉnh có cuộc họp gì sẽ mang tài liệu qua đây, chúng ta sẽ phải học hết.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận