Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 717

"Hứa Mai Tử sao lại kiếm người như này cơ chứ?" Một đồng chí nữ trong ủy ban mỏ ngạc nhiên hỏi.
"Còn không phải thấy người ta có quyền lực à, không thấy vừa tới hầm mỏ của chúng ta là quản lý mỏ Cao đã đi cùng sao." Một đồng chí đã có tuổi tỏ vẻ "cô hiểu mà".
"Người yêu của Hứa Mai Tử và Nam Nam thì có quan hệ họ hàng gì với nhau chứ. Hứa Mai Tử còn muốn làm họ hàng với Nam Nam sao? Cũng không nghĩ mình đã làm ra những chuyện gì."
Bọn họ vẫn còn nhớ chuyện lần trước Hứa Mai Tử vu tội cho Hứa Nam Nam.
Thời gian sau đó, mọi người vẫn luôn bàn tán chuyện của Cao Kiến Quốc và Hứa Mai Tử. Còn Lưu Song Song thì lại cứ nhìn chằm chằm ra bên ngoài, lúc Cao Kiến Quốc rời đi có dùng ánh mắt ra hiệu với Lý Tĩnh, sau đó Lý Tĩnh đi về. Cô ấy thấy rất rõ ràng.
Đợi đến khi tan làm, Lưu Song Song còn đặc biệt đi cùng Hứa Nam Nam ra khỏi hầm mỏ. Cô ấy bây giờ phải đề phòng người nhà họ Hứa và tên Cao Kiến Quốc đó thật kĩ.
Lúc Hứa Nam Nam ngồi lên xe, cũng có nói cho Lâm Thanh Bách nghe chuyện hôm nay Cao Kiến Quốc đến hầm mỏ.
"Tên Cao Kiến Quốc này đúng là thứ âm hồn không tan mà, anh ta muốn làm gì vậy chứ?"
Lâm Thanh Bách hơi nhíu mày, trầm ngâm suy nghĩ. "Anh ta thế này có gì đó không ổn. Mấy ngày nay em cố gắng ở trong mỏ, đừng ra ngoài. Ngoài anh đến đưa đón em ra thì không được đi cùng người khác."
"Được." Hứa Nam Nam gật đầu. "Anh Lâm, ý của anh là, anh ta có thể là đặc vụ sao anh?"
"Cái gì cũng có thể cả, tốt nhất nên đề phòng một chút. Anh đã nhờ Chương Lỗi để mắt rồi. Nhưng gã ta ở tỉnh lỵ rất thành thật, không làm gì cả, bây giờ lại chạy đến Nam Giang thế này. Tạm thời không điều tra ra được gì hết."
Hứa Nam Nam nghĩ đến Cao Kiến Quốc thì cảm thấy hơi khó tin. Đặc vụ như Cao Kiến Quốc thì dễ nhìn ra quá. Hơn nữa, tác phong còn không tốt. Nếu thật sự là đặc vụ, nói không chừng còn chưa bắt tay vào việc đã tự mình để bị bắt rồi.
Bất kể thế nào thì cẩn thận là trên hết.
Vì lời nhắc nhở của Lâm Thanh Bách, khi Hứa Nam Nam ở hầm mỏ không mấy khi rời khỏi phòng làm việc. Mọi người ở hầm mỏ biết chuyện cô giúp chăm sóc Chu Phương, ai cũng giúp cô san sẻ công việc nên cô không cần phải ra khỏi phòng làm việc.
Tại nhà của công nhân viên chức xưởng dệt ở tỉnh lỵ, Cao Kiến Quốc tàn nhẫn giáng cho Hứa Mai Tử một cái tát xong rồi bất mãn đi một vòng quanh nhà.
Đi Nam Giang một chuyến, giúp một đám nhà quê nhà họ Hứa ứng phó một thời gian. Kết quả chẳng có được ích lợi gì.
"Bảo cô nghĩ cách hẹn Hứa Nam Nam đó ra ngoài ăn bữa cơm sao mà khó đến vậy hả?" Cao Kiến Quốc tức giận nói.
Hứa Mai Tử che mặt, kinh hãi nhìn ông ta. "Em, không phải em đã mời rồi đó sao, bảo mẹ chị ta đi mời rồi nhưng không mời được mà."
Mặt Cao Kiến Quốc tối sầm lại. Nước cờ này ông ta đi sai rồi.
Sớm biết thế này thì theo đuổi người khác rồi. Ví dụ như mấy người phụ nữ trẻ tuổi ở văn phòng của mỏ. Bọn họ đều là những người trẻ tuổi, theo đuổi được một cô nào đó, cùng làm văn phòng với nhau thì không phải sẽ tiếp cận được sao.
Sao ông ta lại có thể nghĩ rằng người thân thì sẽ thân thiết hơn một chút, sau này sẽ có nhiều cơ hội hơn, thế nên mới chọn Hứa Mai Tử.
Cũng vì thời gian quá gấp nên ông ta không kịp lựa chọn nhiều, bởi vậy bây giờ mới thành ra thế này.
Lại nhìn Hứa Mai Tử bên cạnh, trực tiếp nói: "Ngày mai lại đi Nam Giang một chuyến, nếu như vẫn không hẹn được cô ta thì chuyện kết hôn của chúng ta cũng coi như xong. Còn công việc, nhà và hộ khẩu của cô cũng không còn nữa. Trước đây vốn như thế nào thì giờ sẽ như thế đó."
Ông ta ra một liều thuốc mạnh.
Sắc mặt Hứa Mai Tử đột ngột thay đổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận