Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 292

Ai trong chúng ta cũng biết chuyện này. Nó nói sau này sẽ nuôi tức là sẽ nuôi. Bây giờ nó chỉ mới chuyển ra ngoài làm việc thôi, không tranh giành, cũng không muốn liên lụy hai người."
Hứa Kiến Sinh lạnh lùng nói: "Tôi cũng không trách Mai Tử, tôi chỉ muốn cho thím biết, Linh Tử cũng hiểu lý này, chẳng lẽ tôi còn không hiểu? Tôi nuôi con bé cũng không trông cậy nó sẽ nuôi mình lúc về già. Nó có quan tâm cái nhà này hay không thì tôi cũng không có ý kiến."
Hắn ta nói rất lớn, khiến cho Lưu Xảo và Lý Tĩnh hoảng sợ.
Lý Tĩnh ôm ngực nói: "Anh Hứa, anh làm cái gì vậy, chúng ta nuôi Mai Tử lâu như vậy, sao nó có thể nói mặc kệ là mặc kệ ngay." Vậy còn không phải là nuôi không sao?
Hứa Kiến Sinh không để ý đến cô ta, đứng dậy đối diện với Lưu Xảo nói: "Thím về nhà nói với bà cụ, cho dù phòng ở này có nhỏ, ba đứa nhỏ khác nên nuôi thì tôi vẫn nuôi, vẫn cho đi học. Bây giờ Mai Tử không đi học nữa, sau này Tiểu Linh cũng không cần về quê nữa, con gái của Hứa Kiến Sinh tôi thì tôi sẽ tự nuôi!"
Nói xong thì sải bước lớn rời đi.
"Anh Hứa, anh đi đâu vậy?" Lý Tĩnh vội vàng đuổi theo chồng.
Lưu Xảo ngồi trong nhà nhìn theo, trong lòng loạn cào cào.
Anh cả đã lục đục cách lòng với người trong nhà rồi…
Hứa Mai Tử nghe thấy động tĩnh, biết Hứa Kiến Sinh và Lý Tĩnh đã đi, bèn chạy đến tìm Lưu Xảo: "Mẹ ơi, sao rồi, bác cả có ý gì?"
Lưu Xảo lắc đầu: "Nhỏ Ba à, sau này không thể trông cậy vào bác cả của con nữa rồi, con phải tự tranh thủ tiền đồ cho mình đấy. Cũng phải để ý đến Long Long một chút, thể nảo cũng phải khiến thằng bé thành tài."
Hứa Mai Tử rũ mắt xuống: "Mẹ à, chuyện này không cần mẹ phải nhắc nhở, con chắc chắn sẽ quản Long Long thật tốt."
"Con làm việc thì mẹ yên tâm, nhưng lần này con xúc động quá, cho dù muốn chuyển nhà cũng phải thương lượng với bác cả và bác dâu cả của con mới phải. Lần này, dù có nói thế nào thì chắc chắn cũng đã cách lòng rồi, sau này bọn họ sẽ không đối xử với con như trước nữa."
"Mẹ à, con cũng không còn cách nào khác. Với tính cách đó của bác dâu cả, bác ấy chỉ hận không thể buộc bọn con lên lưng quần. Cho dù con có nói đến rách miệng thì bác ấy cũng không cho con chuyển ra ngoài sống đâu. Nếu con không nhân cơ hội này dọn ra ngoài, sau này bác ấy còn không phải sẽ lấy tiền và lương thực từ trong tay con sao? Bác ấy nuôi Long Long thì con không có ý kiến, nhưng nuôi thêm nhỏ Cả và Lỗi Tử thì con không vui đâu."
Lưu Xảo nghe con gái nói vậy thì cảm thấy cũng có lý, dù sao cũng không thể để con gái nhà mình đem lương thực và tiền đi nuôi con cái nhà khác được.
Nói một câu khó nghe thì người làm mẹ ruột như cô ta còn chưa ăn được một ngụm hiếu thảo nào từ con gái của mình cơ mà.
"Thôi vậy, con cứ yên tâm ở lại đây đi, sáng sớm ngày mai mẹ sẽ về. Không thể ở lại nơi này được nữa." Lưu Xảo nói như có điều suy nghĩ.
Hứa Nam Nam không hề biết việc mình đổi hộ khẩu lại khiến cho nhà họ Hứa náo nhiệt như vậy.
Sau khi đổi hộ khẩu, Vu Đông Lai trực tiếp dẫn cô đến tổ dân phố để xử lý chuyện đăng ký hộ khẩu.
Mời khách ăn cơm thì không kịp, nhưng khi đã chính thức là người một nhà thì tự nhiên phải chúc mừng một chút.
Trong căn nhà của Hứa Nam Nam, Hứa Nam Nam đích thân xuống bếp nấu ba món mặn một món canh.
Khoai tây hầm thịt, đậu hũ Ma Bà, cá hấp, và một bát canh trứng.
Đây là một bữa ăn có quy cách cao. Là những món ăn mà khi các lãnh đạo đi nhà hàng lớn sẽ gọi.
Hứa Nam Nam cũng mặc kệ, chuyện lớn như thế này sao có thể chỉ giải quyết bằng một bữa sủi cảo được. Khó có khi được quang minh chính đại ăn một bữa hoành tráng, nhất định phải ăn thật ngon.
Bạn cần đăng nhập để bình luận