Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 713

Hứa Nam Nam nói: "Anh còn hứa với em là sau này sẽ đi hưởng tuần trăng mật nữa đó." Cô vẫn còn chưa quên chuyện này.
"Hưởng tuần trăng mật?"
Lâm Thanh Bách chau mày lại không hiểu.
Hứa Nam Nam ho vài tiếng: "Là sau khi kết hôn thì sẽ dẫn em đi ra ngoài chơi."
Lâm Thanh Bách mới sực nhớ ra, híp mắt cười: "Không quên đâu, luôn nhớ mà, đi Thượng Hải nhé."
Nghe anh nói là vẫn còn nhớ chuyện này, Hứa Nam Nam mới thấy mãn nguyện. Tranh thủ trước tháng năm năm sau đi ra ngoài chơi một lần, sau này thì phải thành thật, sống và làm việc khép nép.
Hứa Nam Nam vốn còn dự định khoảng thời gian này sẽ để bản thân mình được nghỉ ngơi, dù sao thì Cổ Lỗ Sĩ vẫn chưa gửi tài liệu qua. Kết quả thì dường như bên trên có chút gấp gáp, lại đưa thêm tranh chữ và đồ cổ đến cho Hứa Nam Nam. Vả lại còn rất là quý giá, nhìn qua là đã biết là vật quý báu. Hứa Nam Nam thấy trong đó có vài món đồ rất quen thuộc, sửng sốt không thôi.
Cô cũng biết là kể từ khi biết có thế lấy những đồ cổ này đổi đồ thì bây giờ bên trên dường như cũng đã dần coi trọng những thứ này hơn. Đồ đưa đến đây để đổi cho dù là quý báu nhưng cũng thật sự chưa từng quý báu được như lần này. Với lại tranh chữ hiện tại lần trước đưa tới đó Hứa Nam Nam bán tốt nên tranh bọn họ đem đến toàn hầu hết là những tác phẩm của những họa sĩ thời nay. Không ngờ lần này lại đưa đến những phẩm vật quý báu của ngày trước.
Người phụ trách trịnh trọng nói: "Đồng chí Vu, có một phần tài liệu bị thiếu sót, những tài liệu sau này hy vọng sẽ có thể được hoàn chỉnh."
Hứa Nam Nam thầm nghĩ, tôi cũng muốn càng nhanh càng tốt mà. Nhưng bên phía người ta không có hàng, tôi lại không có cái điện thoại để thúc giục họ. Vả lại, người ta cũng là giúp đỡ vì tình bạn. Cô trịnh trọng nói: "Nếu như bên đó có liên lạc tới thì nhất định tôi sẽ hối bọn họ."
"Chuyện này rất quan trọng, chúng tôi tin tưởng vào đồng chí Vu." Người phụ trách cười cười rồi ra về.
Đợi người ta ra về rồi, Lâm Thanh Bách mới đi vào. Thấy đồ đạc trong đó, cũng nhướng mày một cái.
"Lần trước em đã cho những tài liệu gì vậy?"
Hứa Nam Nam lắc đầu tỏ vẻ không biết, lần trước vì phải gấp gáp hoàn thành nhiệm vụ nên cô chỉ nhìn sơ lược. Cũng không đưa cho Lâm Thanh Bách xem. Dù sao cũng toàn là tài liệu Cổ Lỗ Sĩ đưa cho.
Lâm Thanh Bách thấy bộ dạng của cô thì cũng biết là chuyện gì. Nên cũng không tiếp tục hỏi thêm.
Tối đến Hứa Nam Nam về nhà gửi tin nhắn cho Cổ Lỗ Sĩ, hỏi tài liệu cậu ta gửi một nửa trước đây là gì.
Phía Cổ Lỗ Sĩ không có tin tức gì.
Hứa Nam Nam có chút phiền muộn, đang định đăng xuất thì cậu Hai gửi tin nhắn đến.
Tôi Là Cậu Hai: "Lần này đồ tốt không hề ít đó. Muốn bán hết à?"
"Tạm thời không gấp." Hứa Nam Nam nói. Những món quý báu này cô thật sự không nỡ bán đi. Bây giờ tiền trong tài khoản vẫn còn đủ. Vả lại bên phía Cổ Lỗ Sĩ cũng chứa có tin tức gì, bây giờ tạm thời cô không cần tiền gấp.
Tôi Là Cậu Hai: "Được, vậy trước tết sẽ không bán, bên tôi trước tết cũng phải nghỉ ngơi. Người lớn trong nhà về hết rồi, phải về nhà sum vầy."
Tên hố hàng này có hiếu quá chứ.
Tôi Là Cậu Hai: "Nhưng cô cứ yên tâm, bây giờ tôi vì để giữ công việc dễ dàng và lưu thông nên trên điện thoại cũng có cái này, sau này chúng ta lúc nào cũng có thể giữ liên lạc với nhau. Ôi chao, nói nhiều như vậy mà cũng chưa mời cô ăn cơm, cô có cần ra đây để gặp mặt gì đó không?"
Hứa Nam Nam thấy cậu ta lại bắt đầu không nghiêm túc, gửi biểu tượng mỉm cười qua: "Cuối năm bận lắm, thôi nhé. Bái bai."
Thanh niên có mái tóc màu hạt dẻ ở đầu bên kia cau mày nhìn điện thoại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận