Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 535

"Mẹ đừng nói nữa, phải để anh trai nửa đêm nửa hôm ra ngoài thì mẹ mới hài lòng phải không?" Lâm Thanh Tùng không vui nói. Ánh mắt vừa rồi của anh trai cậu ta rõ là muốn ăn thịt người mà. Đúng là trước kia anh trai đối xử với mẹ cậu ta khách sáo quá rồi. Lâm Thanh Tùng thấy hơi không yên tâm, cậu ta dứt khoát không ở lầu dưới tán dóc với mấy người Lý Uyển nữa. Vội vàng đi theo lên lầu, định nhường phòng mình.
Nhìn thấy hai đứa con trai đều không chịu đứng chung chỗ với mình, trong lòng Lý Uyển ngột ngạt kinh khủng. Ngủ ở thang gác thì làm sao, không đến mức để bà ta và anh Lâm nhường phòng cho luôn đấy chứ. Lý Tĩnh mẹ cô trước kia cũng chỉ ngủ trên tấm ván bàn đạp thôi còn gì. Cô gái bình thường mà gặp phải chuyện này, nào còn mặt mũi ở lại đây tiếp chứ, sớm đã bỏ đi rồi. Bà ta không tin cô gái này rõ ràng biết đàng trai không thích mình mà vẫn còn ì ra đó được.
Ở trên lầu, Lâm Thanh Bách trực tiếp dẫn Hứa Nam Nam về phòng của mình, tuy anh rất ít khi về, nhưng căn phòng vẫn luôn được dọn dẹp gọn gàng ngăn nắp như lúc anh rời đi. Biết anh về, Lý Uyển còn có lòng đổi một ra giường vỏ chăn mới. Trên bàn cũng được lau sạch sẽ.
Nhìn từ khía cạnh này, bà ta làm mẹ kế đúng là không có gì để bắt bẻ. Hứa Nam Nam cũng không bới móc ra được lỗi nào.
Nhưng tiếc là lúc này Lâm Thanh Bách không hề thấy biết ơn bà ta. Từ sau khi lên lầu là sắc mặt anh đã trầm xuống. "Em ngủ trong phòng, anh ngủ cùng với Thanh Tùng." Nếu không phải vì điều kiện của nhà khách không bằng được ở nhà, Nam Nam lại sợ lạnh thì ngày mai anh sẽ dẫn Nam Nam đến nhà khách ở luôn rồi. Đợi chuyện này giải quyết xong thì bọn họ sẽ về thẳng Nam Giang. Anh còn không để Nam Nam khó chịu bao giờ mà có thể cho người khác bắt nạt cô sao?
"Anh Lâm, anh đừng giận. Giận hỏng người không tốt đâu." Từ Nam Nam xoa dịu anh. Về phần sự tức giận vừa rồi... Cô không thấy giận gì cả, dù sao cô cũng biết Lý Uyển không ưa cô. Cô cũng không ưa Lý Uyển, hai người đều muốn người kia khó chịu. Cho nên cô hoàn toàn không coi mánh khóe vừa nãy của Lý Uyển ra gì.
Lúc Lý Uyển sắp xếp cho cô ngủ ở thang gác là cô đã biết Lâm Thanh Bách tuyệt đối sẽ không bao giờ để cô ngủ ở thang gác. Dù sao kết quả cuối cùng là Lý Uyển sẽ không được như mong muốn, vậy cô tức giận làm gì chứ.
Lâm Thanh Bách thấy cô chịu uất ức mà còn an ủi lại mình thì không khỏi có phần muốn cười, anh đưa tay sờ lên đầu của cô.
Lâm Thanh Tùng gõ cửa, nghe thấy tiếng bên trong thì ló đầu vào. Cậu ta thấy Hứa Nam Nam đang ngồi trên giường Lâm Thanh Bách, anh trai cậu ta thì đang sờ đầu của cô gái nhỏ nhà người ta, mắt cậu ta trợn lên: "Hai người sẽ… sẽ không ngủ cùng thật đấy chứ."
"Em có ý kiến à?" Lâm Thanh Bách lạnh mặt nói.
"Đâu, hai người tiếp tục." Lâm Thanh Đông lập tức đỏ mặt tim đập rời đi.
Hứa Nam Nam phát hiện dáng vẻ này của Lâm Thanh Tùng trông thật ngốc. Cũng coi như là một người không bình thường trong cái nhà này. Cô ngẩng đầu nhìn lại Lâm Thanh Bách: "Chúng ta còn phải ở mấy ngày nữa, ngày mai gửi thư xong thì em không còn việc gì nữa." Lần này chủ yếu là đến cho xong chuyện, mặc kệ Lâm Trường Chinh và Lý Uyển nghĩ gì thì cô cũng là đã đi gặp người lớn rồi.
Lâm Thanh Bách nói: "Anh có chút việc phải làm, có lẽ phải vài ngày nữa. Khi nào rảnh thì để Thanh Tùng đưa em ra ngoài đi dạo."
Nghe anh nói thế thì có vẻ là còn phải bận đến mức không thấy người. Hứa Nam Nam cũng không hỏi nhiều, trong đầu đang nghĩ phải đi đâu chơi cho vui. Lần này đến không biết lúc nào mới có cơ hội đến lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận