Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 495

Hứa Nam Nam gật đầu, cô cũng biết cơ hội mình được gặp thầy Hạ không nhiều. Sau này chỉ có thể gửi đồ sang bên này.
Cũng không biết có bao nhiêu thứ có thể đến được tay thầy Hạ, nhưng tốt xấu gì người ta cũng có thể nể những thứ đó mà đối xử với thầy Hạ tốt hơn một chút.
"Thầy Hạ, cháu có người yêu rồi." Hứa Nam Nam nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy mình vẫn muốn nói chuyện này cho thầy Hạ biết.
Nghe cô nói vậy, thầy Hạ mỉm cười: "Ông thật tò mò, phải là cậu nhóc như thế nào mới có được may mắn như vậy nhỉ."
"Trước đây cháu thấy anh ấy cực kỳ tốt, cái gì cũng tốt. Người ngay thẳng, lại đối xử tốt với người khác. Nhưng sau này cháu mới phát hiện thật ra anh ấy cũng không ngay thẳng như vậy. Anh ấy biết người khác làm chuyện xấu nhưng lại không ngăn cản, sau khi chuyện đã rồi cũng không cảm thấy có gì không đúng. Trong lòng cháu có khúc mắc. Cứ nghĩ đến việc anh ấy có liên quan đến chuyện đó là cháu lại thấy không thoải mái. Cảm thấy anh ấy không nên là người như vậy."
Hứa Nam Nam nói năng có phần lộn xộn, thấy thầy Hạ im lặng không phản ứng, cô đang nghĩ là ông ấy nghe không hiểu, lại bỗng thấy thầy Hạ buông bát đũa xuống: "Chuyện này của cháu rất giống với những gì mà con trai ông đã nói với ông. Thằng nhóc này ấy à, từ nhỏ đã là một đứa không chịu thua. Lần này nó đến gặp ông, nhìn có vẻ sống không tốt lắm. Ông hỏi thì mới biết nó bị người ta ghét bỏ."
Hứa Nam Nam không biết tại sao ông ấy lại nhắc đến con trai của mình, nhưng thầy Hạ muốn nói thì cô cũng không tiện cắt ngang: "Tại sao lại bị người ta ghét bỏ ạ? Là vì thân phận của anh ấy ư?"
Con trai của thầy Hạ hẳn cũng bị liên lụy nhỉ.
"Vậy thì không phải. Chuyện của ông không ảnh hưởng đến nó. Chẳng qua là người thân của nó làm ra chuyện xấu, nó không ngăn cản. Cũng không muốn cản. Kết quả chuyện đó bị người yêu của nó biết được. Cô bé đó ghét bỏ nó, cảm thấy nó không còn tốt như trước, có chút xấu xa đó."
Trong lòng Hứa Nam Nam khẽ động, cô nhìn về phía thầy Hạ.
Thầy Hạ thở dài: "Nam Nam à, muốn phán đoán một người có phải là người xấu hay không, thực ra phải xem điểm mấu chốt của người đó ở nơi nào. Nếu những việc từng trải không giống nhau thì điểm mấu chốt cũng sẽ khác nhau. Ví như đứa con trai này của ông, từ nhỏ đã phải chạy nạn cùng với mẹ của nó, chuyện mà nó trải qua nhiều hơn người khác, điểm mấu chốt của nó sẽ có chút thấp, cũng có lẽ sẽ có người cảm thấy nó xấu xa. Nhưng ông không cảm thấy nó xấu. Khi gặp chuyện bất bình, nó cũng sẽ duỗi tay giúp đỡ, thậm chí còn nhiệt tình hơn so với người khác. Nhưng có lúc việc mà nó làm lại khiến người ta khó mà chấp nhận được. Ngay cả ông, đôi khi cũng cảm thấy đứa nhỏ này suy nghĩ quá nhiều. Nhưng sau khi trải qua nhiều chuyện, ông đã hiểu được thằng bé."
"Trước đây ông có một người bạn cũ, đã rất nhiều năm rồi, cũng là người lớn thân thiết của thằng bé, bọn ông cùng nhau từ Thượng Hải đến tỉnh lỵ của các cháu dạy học. Lúc đó, quan hệ giữa hai nhà rất tốt, vợ của ông ấy là một nhà thơ, hai vợ chồng chí hướng hợp nhau. Nhưng vì nhận được sự ưu ái của một học sinh nữ, bị người ta dây dưa. Cuối cùng khiến cho vợ con li tán, ông ấy không chịu nổi đả kích nên đã nhảy xuống từ tầng trên của tòa nhà dạy học ngay trước mặt giáo viên và học sinh toàn trường, dùng mạng sống đổi lấy sự trong sạch cho bản thân. Lúc đó, ông thấy hai mắt của ông ấy trợn trừng, ông hận, hận học sinh nữ đó. Sau này, vì muốn đòi lại công bằng cho người bạn đó nên ông đã làm ra một số chuyện, kết quả bị đày đến nơi này. Người đưa ông đến đây là một học sinh của ông."
Bạn cần đăng nhập để bình luận