Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 708

Chương Lỗi cũng trở nên nghiêm túc: "Được, có điều dạo gần đây anh ta ngày nào cũng đi ra ngoài gặp người yêu, không làm chuyện chính gì cả, bên tôi có lẽ cũng không thể bắt được thông tin gì."
"Trước mắt cứ trông chừng đi."
Đồ nội thất cũng mua xong rồi, tài liệu cũng nộp lên rồi, Hứa Nam Nam cũng an tâm. Ngày hôm sau đi làm, mọi người bắt đầu bàn tán về chuyện cô mua những đồ gì.
Nghe nói Hứa Nam Nam mua đồ nội thất toàn là trọn bộ, ai cũng vô cùng ngưỡng mộ, còn ồn ào nói lúc Hứa Nam Nam được gả đi sẽ đến nhà của Hứa Nam Nam xem đồ dùng đó trông ra sao.
Hứa Nam Nam cũng vui vẻ đồng ý.
Lúc này chẳng có chuyện vui gì, cũng chẳng trách được là mọi người sôi nổi như thế.
Ăn cơm trưa xong, Hứa Nam Nam đi tìm Hứa Linh. Bây giờ trời đã chuyển lạnh, phía bên Tiểu Mãn đã có cô chuẩn bị quần áo bông để mặc. Còn Tiểu Linh đang trong giai đoạn trưởng thành, cũng chẳng có quần áo gì để mặc. Cô cũng phải giúp chuẩn bị cho cô nhóc. Còn về hai vợ chồng Hứa Kiến Sinh, có lẽ không thể trông cậy gì được rồi.
Đến gần nhà của Hứa Kiến Sinh, Hứa Nam Nam tìm người giúp cô đi gọi Tiểu Linh.
Một lúc sau, Tiểu Linh miệng còn nhét đầy đồ ăn bước tới.
Cô nhóc hiện giờ tinh thần tràn đầy năng lượng, để kiểu tóc ngắn của học sinh, vóc dáng cũng đã cao lên một chút, khuôn mặt tròn trịa. Cô nhóc nhìn thấy Hứa Nam Nam thì cười toe toét chạy đến ôm eo Hứa Nam Nam. "Chị!"
"Giờ mới ăn cơm sao?" Giờ ăn cơm bên nhà ăn của bọn cô cũng coi là khá muộn rồi, tại sao Hứa Linh giờ này mới ăn cơm chứ. Cô khẽ cau mày.
"Buổi trưa em có chút việc nên về muộn ạ."
"Bận gì đấy, trường em cho dù có bận thì cũng không thể nào không cho ăn cơm đúng giờ chứ."
Hứa Linh ho một tiếng: "Chỉ là bận chuyện về kỳ thi cuối kỳ thôi. Chị, chị mang gì cho em đấy?"
Hứa Nam Nam mở túi đồ ra: "Là một vài chiếc áo bông quần bông, sau này khi trời trở lạnh thì em mặc thêm vào nhé. Còn có, học thì cũng là một chuyện quan trọng, nhưng em cũng phải ăn uống đầy đủ, biết chưa?"
"Em biết rồi."
Hứa Linh cầm lấy tay cô làm nũng: "Đúng rồi, chị, chị có thể giúp em tìm một bộ quân phục không. Em thấy ở trong trường có người mặc nó á, đẹp lắm luôn. Em cũng muốn mặc."
"Còn nhỏ tuổi thì chú trọng đến việc có đẹp hay không làm gì, mặc ấm là được rồi. Các em còn nhỏ, nhiệm vụ chủ yếu bây giờ là học tập." Hứa Nam Nam không đồng ý, bất kể là đối với Tiểu Mãn hay Tiểu Linh, cô đều có cách suy nghĩ như thế. Về phương diện ăn uống thì phải ăn no, sau đó tốt nhất là nên ăn uống đủ chất hơn nữa. Còn về phương diện ăn mặc thì có thể mặc đủ ấm, sạch sẽ thích hợp là được rồi. Một bộ quân phục thì dễ thôi, nhưng thói quen này là không tốt. Hứa Nam Nam sẽ không chiều cho thói quen đó.
"Còn có người mặc quân phục, lưng đeo cặp vải bạt cơ." Hứa Linh nghĩ đến các học sinh cuối cấp ăn mặc hào nhoáng ở trong trường, trên mặt có chút ngưỡng mộ.
Hứa Nam Nam thấy thế, nghĩ một hồi: "Được, để chị xem là kết quả thi cử lần này của em ra sao, rồi sẽ quyết định là có mua cho em hay không. Chị Hai của em hiện giờ còn đang cố gắng giành lấy hạng nhất trong toàn khối đấy."
Hứa Linh nhất thời cảm thấy chột dạ vuốt vuốt mũi.
Dặn dò thêm Hứa Linh vài câu cần phải chăm chỉ học hành xong, Hứa Nam Nam bảo cô nhóc nhanh chóng quay về ăn cơm.
Đợi Hứa Linh quay vào đến nhà, Lý Tĩnh kéo cô nhóc lại, nhìn xem đồ trong túi của cô nhóc.
Hứa Linh giật lại túi rời đi, đặt lên trên chiếc giường nhỏ của mình: "Đồ của con, còn lâu mới cho mẹ xem. Mẹ mà đòi xem là con sẽ mách cha đó."
"Mẹ xem thì sao chứ, đồ mà chị con đưa cho, việc gì mẹ không thể xem được?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận