Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 594

Sau khi trở về thì tin đồn bắt đầu lan ra không chỉ một mà còn là hai, mà người bắt đầu chính là Hứa Mai Tử.
Sắc mặt của những người khác trong ủy ban mỏ đều không tốt lắm.
Chuyện liên quan đến vấn đề danh dự của một đồng nghiệp nữ, nói lớn lên thì chính là liên quan đến thân phận chính trị.
Quản lý mỏ Cao nói: "Tiểu Chu, cô viết một bảng trình bày để phục hồi danh dự cho đồng chí Vu Nam Nam."
"Vâng." Chị ấy muốn viết từ lâu rồi.
Lý Thành Văn nói: "Công nhân trong hầm mỏ cũng phải quản lý hơn, không thể để cho họ nói năng tùy tiện như vậy nữa. Đây là lần đầu, sau này nếu như xuất hiện sự việc tương tự như vậy thì e là sẽ gây ra phiền phức cho hầm mỏ."
Nếu như một hầm mỏ xuất hiện hai, thậm chí là ba công nhân có vấn đề về tư tưởng thì lãnh đạo hầm mỏ đó cũng không yên được.
Quản lý mỏ Cao gật đầu: "Chuyện này cậu xử lý là được. Trở lại hội ý với hai phó quản lý hầm mỏ còn lại của chúng ta để xem xét về vấn đề tư tưởng của công nhân trong hầm mỏ. Tìm thời gian để tuyên truyền cho họ. Tư tưởng phải tiến bộ, không thể cả ngày chỉ chăm chăm vào mấy chuyện vớ vẩn."
Thấy việc trong hầm mỏ được sắp xếp như vậy, Hứa Nam Nam cũng không truy đến cùng nữa.
Trở về văn phòng, trưởng ban Tiêu cùng mấy người khác lại hỏi thăm một lượt. Thế là chuyện này mới coi như là đã rõ ràng.
Còn chưa tan làm, Hứa Linh đột nhiên chạy đến văn phòng tìm cô.
"Chị, em nghe chú Vệ nói chị về rồi nên đến thăm chị đây. Chị không sao rồi phải không ạ." Đôi mắt tròn xoe của Hứa Linh nhìn đăm đăm vào Hứa Nam Nam.
"Không sao, vốn dĩ không có chuyện gì, người ta nói lung tung đấy."
"Em biết là không sao mà, Hứa Mai Tử đó không phải là người tốt lành gì cả." Hứa Linh bây giờ thậm giờ cũng không thèm gọi là chị Mai Tử nữa.
Hứa Nam Nam cảm thấy tính cách của cô nhóc này đúng là nóng nảy, sau này lớn lên không phải muốn làm ông trời luôn sao. "Được rồi, em còn nhỏ như vậy, đừng nên quan tâm đến chuyện của người lớn. Chăm chỉ học tập là được rồi."
"Sao lại không quan tâm chứ, chị không biết chứ người phụ nữ đó hôm qua nói năng nhảm nhí ở nhà, nói cái gì mà sau này muốn duy trì khoảng cách với chị. Em cũng chả thèm để ý đến bà ta. Trước đó còn bảo em khuyên nhủ chị quay về nhà, xảy ra chuyện thì bảo duy trì khoảng cách. Thế mà bà ta cũng nói ra được."
Duy trì khoảng cách với Lý Tĩnh, Hứa Nam Nam cầu còn không được: "Cứ để bà ta duy trì khoảng cách, chị cũng đâu thèm."
"Nhưng… Nhưng có người thích như vậy." Hứa Linh đột nhiên ấp úng nói.
"Em có ý gì thế?" Hứa Nam Nam không hiểu nên hỏi cô nhóc.
Hứa Linh do dự, mấp máy môi: "Lúc trước, khi đi học về, em có gặp được chị hai mấy lần, em thấy người phụ nữ đó nói chuyện gì đó với chị ấy. Chị hai cũng không đi mà đứng lại nghe bà ta nói chuyện."
Nghe thế, tim Hứa Nam Nam hơi lộp bộp. Nhớ lại lúc trước Tiểu Mãn có vài lần trông rất nặng lòng. Xem ra là có liên quan đến Lý Tĩnh.
Cô cũng không rõ là tâm trạng gì, có hơi chua xót nhưng cũng có thể giải thích được. Trong ba người bọn họ, Tiểu Mãn là người ít tiếp xúc với hai vợ chồng Lý Tĩnh nhất. Bởi vì ít tiếp xúc nên rất dễ tạo ra ảo tưởng.
"Chị, chị đừng tức giận, chị nói chuyện với chị hai đi." Hứa Linh khuyên nhủ. Thực ra trong lòng cô nhóc cũng hơi tức giận, cô nhóc cho rằng chị hai là kẻ phản bội. Nhưng mà chị hai đối xử với cô nhóc rất tốt, mỗi ngày đều để dành đồ ăn ngon đưa cho cô nhóc. Chị hai còn dịu dàng. Cô nhóc không biết nên làm thế nào cả.
Hứa Nam Nam thì nghĩ thoáng, cũng không thấy có làm sao: "Không sao, chị không giận đâu."
Mỗi người đều có cách nghĩ riêng, cô cũng không thể kiểm soát người khác. Cùng lắm cô có thể nói chuyện với Tiểu Mãn về hai vợ chồng Hứa Kiến Sinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận