Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 506

Vào thời điểm này, gạo kê cũng được xem là lương thực tinh chế trong nhà, Hứa Nam Nam vừa nhìn đã biết là nhà anh ấy không nỡ ăn. Cô còn chưa nói gì, ông Vu và bà Vu đều không chịu nhận. Tuy rằng hai đứa nhỏ đến ở trong nhà nhưng chúng đều rất ngoan, còn thường giúp đỡ dọn dẹp nhà cửa và chưa bao giờ gây rắc rối. Bọn nhỏ còn giúp ông Vu bớt buồn. Sao có thể vì bọn trẻ đến đây ở mấy ngày mà đòi lương thực tinh chế của nhà người ta được chứ.
Trước đây ông Vu và bà Vu cũng từng sống ở nông thôn. Họ cũng biết rằng nông thôn khó khăn hơn thị trấn, lương thực phụ còn không có mà ăn, cũng không biết trong nhà đã tích góp bao lâu mới có được số lương thực tinh chế này.
"Nếu mọi người không cần thì sau này cháu không dám cho hai thằng nhóc này đến đây nữa." Hứa Quý nhíu mày nói: "Cho dù trong nhà có khó khăn thì vẫn bỏ ra được chút lương thực này. Cũng không thể để hai đứa nhỏ đến ăn không uống không mãi được. Bằng không lúc về cháu phải giải thích với trong nhà thế nào."
Thấy Hứa Quý kiên trì, hai cụ chỉ đành nhận lấy, sau đó lấy mười quả trứng gà bảo Hứa Quý đem về nhà ăn.
Hai bên lại lôi lôi kéo kéo một phen, lúc này mới coi như tiếp nhận.
Hứa Quý dẫn hai đứa nhỏ đi, Hứa Nam Nam đương nhiên muốn tiễn người đến trạm xe.
Trên đường đi, Hứa Quý muốn nói lại ngừng, cứ xoắn xuýt mãi.
Hứa Nam Nam nói: "Chú Quý, chuyện gì vậy, có chuyện gì khó xử thì chú cứ nói thẳng ra."
Hứa Quý thở dài: "Cũng không phải là chuyện gì khó xử. Chính là nhà ông Hứa... Nhà ông hứa Hứa đó tách ra ở riêng rồi."
Nghe thấy là về nhà ông Hứa, Hứa Nam Nam không hề có chút hứng thú nào. Cô cười thản nhiên nói: "Chuyện này đúng là không thể ngờ được."
"Chứ sao." Hứa Quý thấy chuyện đã được nhắc đến thì dứt khoát không giấu giếm nữa: "Cũng không biết con dâu thứ ba của nhà họ Hứa bị gì, đòi muốn ra ở riêng cho được. Ba gian nhà bằng đất của nhà ông Hứa đào ra một cái cổng từ phía khác, thật sự chia nhà rồi. Thím Quế Hoa của cháu nói… Nếu đã ra riêng rồi, cháu có muốn liên lạc lại với cha mẹ của cháu hay không. Tốt xấu gì cũng là cha mẹ ruột. Mặc dù bây giờ cháu đã nhận ông bà khác, nhưng tuổi của bọn họ đã lớn, sau này cháu vẫn cần người lớn giúp đỡ."
Tống Quế Hoa cho rằng nguyên nhân khiến Hứa Kiến Sinh và Lý Tĩnh đối xử không tốt với bọn nhỏ là vì do bà cụ nhà họ Hứa tác động. Bây giờ nhà đó đã ra riêng, tuy còn phải phụng dưỡng bà cụ, nhưng chắc chắn sẽ không nghe lời bà ta như ngày trước. Nếu hai người anh em khác đều như vậy, Hứa Kiến Sinh tự nhiên cũng không cần nghe lời mẹ mình răm rắp như trước kia. Nếu như Nam Nam đồng ý nhận lại cha mẹ một lần nữa, cuộc sống sẽ không còn khó khăn như trước. Và điều quan trọng nhất là nếu sau này Hứa Nam Nam kết hôn, không có nhà mẹ thì sẽ rất thiệt thòi.
"Chú Quý, bây giờ cháu rất tốt. Cháu chưa bao giờ nghĩ đến chuyện quay lại. Chú quay về nói với thím Quế Hoa là đừng lo lắng cho cháu." Hứa Nam Nam mỉm cười nói. Đời này của cô sẽ không bao giờ quay về nhà ông Hứa.
Hứa Quý nghe Hứa Nam Nam nói vậy thì cũng không khuyên nữa. Ban đầu, người ở nhà ông Hứa đó đã đối xử với hai chị em Nam Nam như thế nào, vợ chồng anh ấy đều thấy rõ. Chỉ sợ vướng mắc trong lòng Nam Nam sẽ không bỏ xuống được.
Chuyện nhà ông Hứa ra riêng không hề ảnh hưởng đến Hứa Nam Nam. Trái lại, cô vẫn quan tâm đến chuyện Hứa Linh đi học.
Trước đây cô còn lo lắng Hứa Kiến Sinh sẽ giở quẻ. Chờ khi bắt đầu nhập học, Hứa Tiểu Mãn tận mắt nhìn thấy Hứa Linh bước vào trường rồi thì cô mới yên tâm.
"Chị ơi, mẹ bảo em gọi chị về nhà ngồi một chút, còn bảo em khuyên chị về nhà."
Bạn cần đăng nhập để bình luận