Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 54

Hứa Nam Nam lập tức quyết định tìm người này thử xem. Sau khi đợi ông lão đi ra khỏi phòng bệnh, cô liền đi theo đằng sau: “Ông ơi, xin đợi một chút ạ.”
Ông lão đằng trước nghe thấy tiếng nói, nghi ngờ quay đầu nhìn xem, nhìn thấy một cô gái nhỏ, ông hỏi: “Cháu gái, có chuyện gì sao?”
Trên mặt Hứa Nam Nam lộ ra vẻ mặt lúng túng, nhỏ giọng nói: “Ông ơi, ông muốn mua sữa bột không, rất bổ dưỡng đó.”
Hứa Nam Nam vẫn luôn nhìn ông lão, cho nên rõ ràng bắt được ánh mắt ông lão sáng lên một chút.
Ông lão cúi đầu xuống hỏi: “Cháu gái, cháu biết chỗ nào bán hả?”
Sau đó nhìn xem xung quanh, phát hiện có người đi ngang qua, ông vội vàng kéo Hứa Nam Nam vào trong phòng bệnh.
Bà lão trên giường bệnh nhìn thấy người bạn già vốn muốn về nhà nấu cơm mới đi ra ngoài một lát đã quay trở lại, hơn nữa còn mang theo một cô gái nhỏ đi vào thì kinh ngạc muốn ngồi dậy.
Ông lão vội chạy đến bảo bà nằm xuống: “Bà đừng lộn xộn.” Lại lập tức quay lại nhìn Hứa Nam Nam: “Cháu gái, cháu biết chỗ nào có sữa bột sao?”
Không phải là ông lão làm quá lên, nhưng thật sự thứ này rất khó mua được. Thị trấn hoàn toàn không có bán, ngay cả trên tỉnh thành cũng rất khó mua được. Người bạn đời vẫn luôn nằm viện, cũng không có đồ bổ có dinh dưỡng gì, ông ấy thực sự rất lo lắng.
Hứa Nam Nam cũng không nghĩ đến ông lão lại sốt ruột như vậy, trong lòng lập tức biết có cách rồi. Lấy sữa bột từ trong túi vải ra: “Cha cháu là công nhân, lần trước đến thành phố lớn công tác đã mua sữa bột cho con bồi bổ cơ thể. Con biết thứ đồ này rất tốt, nên không nỡ ăn, muốn cầm qua đây đổi chút tiền, để cuộc sống trong nhà được dư dả một chút.”
Nói xong những lời này, bản thân Hứa Nam Nam thiếu chút nữa muốn nôn mửa. Thế mà lại có thể trợn mắt nói dối, nói Hứa Kiến Sinh trở thành người cha nhị thập tứ hiếu.
Mặc kệ bản thân Hứa Nam Nam tin hay không tin, dù sao đối phương cũng tin rồi.
“Đứa trẻ này thật đúng là hiểu chuyện. Vốn dĩ ông cũng không nên khiến cháu phụ tấm lòng của người nhà cháu đối với cháu, nhưng mà quả thật ông cũng rất cần thứ này. Nếu không thì thế này đi, sau này nếu như có cơ hội, ông cũng sẽ trao đổi cho cháu một ít đồ tốt.”
Đối với việc mua lại những thứ mà cha mẹ người ta mua cho con cái bồi bổ cơ thể, trong lòng ông lão cũng có chút áy náy. Ông cũng đã từng làm cha, ông biết tấm lòng yêu thương con cái của bậc cha mẹ.
Hứa Nam Nam lập tức gật đầu: “Ông ơi, thật ra không sao đâu, cha cháu thường xuyên đi công tác, sau này cuộc sống trong nhà tốt lên, cháu sẽ bảo cha lại mua cho cháu là được rồi. Nhưng mà ông ơi, sữa bột này, ông đưa bao nhiêu tiền vậy ạ?” Cô bây giờ không muốn nói chuyện tình cảm, chỉ muốn nói chuyện tiền thôi ông ơi.
Ông lão xấu hổ cười cười: “Ông lẩm cẩm mất rồi, vẫn chưa nói chuyện này nhỉ. Thế này đi, Một hộp sữa bột ông cho cháu sáu đồng, thế nào? Ông lấy cả hai hộp.”
Bà lão trên giường nói: “Mua một hộp thôi.”
“Không sao, chúng ta để đó ăn từ từ, ngày thường cũng không dễ mua.”
Trong đầu Hứa Nam Nam tính toán một lát, tiền lương của công nhân bình thường hiện giờ là hơn ba mươi đồng, dựa theo giá cả hàng hóa, sáu đồng có thể mua mấy chục cân lương thực chính, nếu như mua lương thực phụ thì có thể mua hơn mấy chục cân lận.
Cho nên dù là dùng mấy chục đồng mua sữa bột, nhưng bán lại một cái được sáu đồng, Hứa Nam Nam cũng kiếm được lời.
“Ông ơi, ông có phiếu không, phiếu lương thực và phiếu công nghiệp đều được.”
“Có chứ.” Thấy Hứa Nam Nam đồng ý, ông lão cười ha ha từ trong túi móc ra một chồng phiếu. Dựa theo giá cả hàng hóa lúc này, Hứa Nam Nam lấy phiếu lương thực 20 cân, còn lại toàn lấy phiếu công nghiệp.
Đồ ăn thì có thể lén lút mua trong cửa hàng Taobao, chủ yếu là cuộc sống sau này cần phải mua đồ thì phải dùng đến những lá phiếu này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận