Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 796

Tiểu Mãn bắt đầu hẹn hò rồi, Nhị Bảo lại bị tổn thương lần nữa.
Sau khi biết là do Lâm Thanh Tùng dẫn sói về nhà, thế là cậu bé một thời gian không muốn nói chuyện với Lâm Thanh Tùng nữa.
Dì hai không thể đợi cậu bé sao, cậu bé học tập tốt vậy mà, hai người học giỏi thì phải ở cùng với nhau chứ.
Hừm, sau này cậu bé nhất định phải tìm một cô gái thông minh, cùng sinh ra những đứa trẻ thông minh như cậu bé vậy.
Ngoại trừ Nhị Bảo, những người còn lại ai cũng rất vui. Tên Vân Lỗi này cũng rất có bản lĩnh, sau khi danh chính ngôn thuận rồi thì thường xuyên đem những món đồ chơi cho bọn trẻ, lấy đạn làm xe tăng, máy bay… cũng không biết là cậu ấy làm như thế nào. Dỗ dành đến nỗi Đại Bảo và Tam Bảo không có cậu ấy là không được.
Hứa Nam Nam nhìn thấy cảnh này cũng không suy nghĩ gì cả, chưa kết hôn ngày nào thì cô vẫn dùng cặp mắt dò xét để quan sát người em rể này.
Năm tám mươi lại sắp tới, các xưởng trong khu công nghiệp của Hứa Nam Nam đa phần cũng đã gần hoàn thành xong, bắt đầu tuyển người.
Chu Phương và Lý Vĩ Minh dự định đến miền Nam khi biết khu công nghiệp của Hứa Nam Nam tuyển người.
Hứa Nam Nam không nghĩ là hai vợ chồng này lại quyết đoán đến như vậy, bấy giờ làm công nhân mới được xem là nở mày nở mặt nhất, đến miền Nam kiếm tiền vẫn sẽ bị rất nhiều người xem thường.
"Con người cả đời cũng phải xông xáo một lần, không vì bản thân mình thì cũng phải vì con cái chứ." Chu Phương bùi ngùi nói.
Hứa Nam Nam biết là họ đã quyết định rồi, cười nói: "Được thôi, anh chị cứ trực tiếp tới đó. Khả năng làm việc của chị và Vĩ Minh, em biết mà." Lý Vĩ Minh nhiều năm làm ở bộ phận vật tư, chạy đôn đáo khắp nơi, không phải là người vô dụng. Bản thân Chu Phương nhiều năm ở làm việc ở ủy ban mỏ, những công việc thông thường đều rất thông thạo.
Chu Phương rất vui mừng khi nhận được hồi đáp của Hứa Nam Nam, trước khi cúp máy còn chần chừ nói với Hứa Nam Nam một chuyện: "Dạo trước chị có ở thị trấn gặp được Lý Tĩnh. Chị còn tưởng bản thân mình nhìn nhầm, cố ý nhìn thêm vài lần, hóa ra đúng là bà ta thật. Sau đó chú Vệ cũng có nói là bà ta từng đến hầm mỏ tìm người."
"Bà ta gặp được ai không?" Nhiều năm rồi không gặp, Hứa Nam Nam cũng đã sắp quên đi người này. Nói ra thì lúc đó Lý Tĩnh cũng là tai bay vạ gió, nhưng chuyện đó cũng có phần liên quan đến những gì bản thân bà ta làm. Bài học của mấy năm nay, không biết bà ta đã thực sự tỉnh ngộ được chưa.
Chu Phương nói: "Không có, dạo trước Tiểu Linh về đây, nói là muốn qua miền Nam phát triển. Cha con bé không yên tâm để nó một mình nên muốn đi theo. Hai cụ ở lại hầm mỏ trong nom nhà cửa không có đi ra ngoài, nên không gặp được. Tiểu Linh và cha con bé có lẽ tết đến mới về."
Hứa Nam Nam vẫn lo là Lý Tĩnh đến lúc đó sẽ tác quái, ảnh hưởng đến cuộc sống yên bình của Tiểu Linh và mọi người. Đặc biệt là hai cụ họ Lý cũng đã lớn tuổi rồi, không thể chịu giày vò được.
"Chị nhờ chủ nhiệm Chu trông giúp em nhé, nếu như có vấn đề gì hãy báo cho em."
"Không thành vấn đề, cô của chị bây giờ cũng nghỉ hưu rồi, cả ngày rảnh rỗi chỉ đi dạo vòng quanh khu hầm mỏ thôi."
Sau khi cúp máy, trong lòng Hứa Nam Nam vẫn nghĩ đến chuyện này.
Người phụ nữ như Lý Tĩnh…
Cô gọi điện thoại cho Lưu Song Song để hỏi về việc này. Dù sao thì chuyện này lúc đầu cũng là do mấy người Lưu Song Song phụ trách. Lưu Song Song bây giờ đi theo Hứa Nam Nam, gần đây còn phụ giúp Hứa Nam Nam giải quyết công việc ở khu công nghiệp. Nghe hỏi về chuyện này, cô ấy nói: "Lúc đầu là nhốt lại. Sau đó đến Tây Tạng khai hoang, mấy năm gần đây chắc đã trở về. Bà ta như vậy, chắc là sẽ về lại quê nhà thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận