Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 465

Lý Uyển thấy cậu ta như vậy, muốn tức cũng không tức được. Nhưng nghĩ lại thì Thanh Bách đã lục đục với bà ta rồi, để cho Thanh Tùng ở lại với anh để bù đắp tình cảm cũng tốt. Sau này anh chắc cũng không thể nào mà không quan tâm đến người em trai này. "Vậy được, chút nữa con đi tìm anh con, chúng ta sẽ cùng nhau ăn cơm." Trước khi rời đi vẫn nên làm dịu chút mối quan hệ với Thanh Bách.
Lâm Thanh Tùng nhíu mày: "Chuyện này thì chịu rồi. Anh con mấy ngày gần đây đều về muộn lắm. Anh đang hẹn hò đó, sao có thể tan làm là về nhà ngay được."
Lý Uyển nghe xong, trong lòng càng thêm hoảng sợ. Bà ta đối xử tốt với cậu con trai riêng này bao nhiêu năm nay, giờ nó có bạn gái, ngay cả đến thời gian ăn cơm với người mẹ kế như bà ta đây cũng không nể.
Lâm Thanh Bách không ở đây, Lý Uyển bèn tự mình đưa con trai và ông bà cùng đi ra ngoài ăn cơm.
Hứa Hồng vẫn luôn đợi ở trước cửa của ủy ban huyện, nhìn thấy bọn họ bước ra thì nhanh chóng chạy qua.
Nhìn thấy Hứa Hồng, Lâm Thanh Tùng không nhịn được che mắt lại. Con nhỏ này ấy vậy mà vẫn còn đợi ở đây, nghị lực này cũng dữ dội quá.
Hứa Hồng cũng không tìm ai khác, chỉ tìm thím Lý: "Bà ơi, Lý Tĩnh là bác dâu cháu, đối xử rất tốt với cháu. Mấy năm nay bác ấy sống không được tốt, bà đừng trách bác dâu nhé."
Thím Lý còn đang cảm thấy khó chịu vì thái độ của Lý Tĩnh, nghe xong những lời này thì hơi muốn biết con gái mình mấy năm qua sống thế nào. Cho dù thế nào đi nữa cũng con gái mình mà. Hôm nay trông dáng vẻ nó như thế, quả thật là cũng sống qua ngày không dễ dàng gì.
Lý Uyển tức giận đỏ cả mắt, thấy thím Lý như thế, dứt khoát không thèm quản nữa, bước chân nhanh đi đến tiệm cơm.
Thím Lý và chú Lý cũng không dám nói chuyện với Hứa Hồng, cũng nhanh chân theo sau. Họ mới bước đi được vài bước, Hứa Hồng lại chạy đuổi theo: "Bà nội cháu không hề đối tốt với bác dâu cả, lúc nào cũng mắng mỏ bác ấy. Bác ấy vẫn luôn nhớ đến hai người, nói rằng không biết hai người đang chịu khổ ở nơi đâu cơ."
Chú Lý im lặng không nói gì, thím Lý nghe xong cứ mãi lau nước mắt: "Cô gái à, nó nhất định là không muốn gặp chúng tôi đâu. Cháu cứ nói với nó chúng tôi sắp phải đi rồi, sau này sẽ không làm phiền nó nữa, cứ để cho nó sống tốt thôi."
Nhìn thấy hai người như vậy, Lâm Thanh Tùng thật sự tức giận. "Đồng chí Hứa Hồng, nếu như cô còn làm phiền nữa thì tôi sẽ không khách sáo nữa đâu. Cạnh đây là cục công an." Ngay cả khi làm họ hàng thì đó cũng là với cán sự Vu. Chứ có liên quan chút nào với Hứa Hồng không?
Dẫn theo hai ông bà đi về phía trước, Lâm Thanh Tùng nghĩ, nếu như Hứa Hồng này còn cố đeo bám, vậy thì đừng trách cậu ta ra tay quá tàn nhẫn.
Hứa Hồng ở phía sau nghe vậy, đầu óc mông lung, sao lại phải rời đi ngay chứ?
Đến tối Lâm Thanh Bách từ chỗ Lâm Thanh Tùng biết được chuyện quan hệ giữa Lý Tĩnh với chú Lý và thím Lý.
"Anh, anh nói xem sau này làm sao đối mặt được với mẹ của cán sự Vu chứ?" Ít nhiều cũng có quan hệ máu mủ. Hơn nữa chú Lý và thím Lý cũng đối xử không tệ với anh trai cậu ta. Cũng có chút tình nghĩa.
Lâm Thanh Bách vô cùng thoải mái nói: "Anh tùy vào Nam Nam thôi."
Nghe xem, những lời này nói ra thoải ghê luôn đấy, Lâm Thanh Tùng nghe mà chua cả răng. Cậu ta dứt khoát nằm xuống ngủ một giấc, nằm một lát nhớ ra là còn chuyện chưa nói: "Đúng rồi, cuối tuần này mẹ của em sẽ về thủ đô, chúng ta vẫn nên ra tiễn chứ."
Lâm Thanh Bách cau mày, anh còn đang định đưa người yêu đến thành phố tỉnh lỵ xem phim, xem ra lần này lại lỡ dịp rồi.
Ngày hôm sau đến đón Hứa Nam Nam, Lâm Thanh Bách kể chuyện của chú Lý và thím Lý cho cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận