Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 680

Vệ Quốc Binh phải nhìn rất lâu mới nhận ra, hóa ra là vợ của chủ nhiệm Hứa, Lý Tĩnh.
Lúc này, Lý Tĩnh như thể chim sợ cành cong, bất cứ ai nói chuyện với bà ta đều khiến bà ta ta hét lên sợ hãi. Cả người đầy vết thương, chân còn khập khiễng.
Lúc Hứa Nam Nam biết tin thì Lý Tĩnh đã được Hứa Kiến Sinh đưa đi.
Chủ nhiệm Chu là chủ nhiệm của hội liên hiệp phụ nữ nên phải đến thăm hỏi Lý Tĩnh. Sau khi trở lại, bà ấy tấm tắc thành tiếng: "Thảm quá. Toàn là bị đánh. Nghe nói là từ lúc trở về quê không có đến một ngày lành, suốt ngày bị chửi bới đánh đập. Mấy ngày trước, sau khi Hứa Kiến Hải trở về, cô ta lại bị đánh một trận, còn bị cháu gái đánh nữa chứ. Đại đội trưởng trong thôn thật sự nhìn không nổi nữa nên mới viết thư giới thiệu cho cô ta, còn cho cô ta mượn ít tiền để cô ta đến thị trấn tìm chủ nhiệm Hứa. Dù gì cũng giúp đỡ nuôi nấng bọn nhỏ ngần ấy năm, kết quả lại bị đánh đập thành nông nỗi đó..."
Nói đến đây, trong lòng chủ nhiệm Chu cũng không thoải mái. Tuy rằng Lý Tĩnh khiến người ta chán ghét, nhưng gặp phải loại chuyện đó, dù là ai thấy cũng sẽ tức giận.
Hứa Nam Nam cũng không ngờ người ở nhà họ Hứa lại có thể làm đến mức đó. Hứa Kiến Hải và Hứa Hồng đánh cô ta có lẽ là vì giận lây. Mặc dù cảm thấy Lý Tĩnh bị như vậy là do báo ứng, nhưng người nhà họ Hứa cũng đúng là lòng muông dạ thú quá rồi.
Chỉ không biết trong lòng Lý Tĩnh lúc này đang nghĩ gì.
Cô lo lắng sau khi Lý Tĩnh trở lại, cuộc sống của Hứa Linh sẽ không dễ dàng. Hứa Nam Nam tìm cơ hội hỏi Hứa Linh.
Hứa Linh nói: "Chị ơi, bây giờ bà ta không dám ức hiếp em nữa đâu. Cha đã nói rồi, nếu bà ta còn dám ức hiếp em thì sẽ ly hôn với bà ta. Bây giờ bà ta rất thành thật, cả ngày lấy lòng em, em mặc kệ bà ta đấy."
Nghe Hứa Linh nói vậy, Hứa Nam Nam cũng cảm thấy yên tâm hơn. Có Hứa Kiến Sinh bảo vệ, có lẽ Hứa Linh có thể sống tốt thôi.
Mấy ngày sau, sau khi Hứa Nam Nam nhận được tin nhắn phản hồi từ phía Cổ lỗ sĩ, cô chẳng còn tâm trạng nào quan tâm đến chuyện khác nữa.
Khi nhìn thấy đống sách đó, trái tim của Hứa Nam Nam đập thình thịch thình thịch. Những quyển sách này không giống với những tài liệu đó. Tài liệu có thể trực tiếp biến thành đồ vật. Nhưng những quyển sách này có thể đào tạo ra nhiều người tài cho đất nước hơn nữa.
Nhìn từ số lượng và phân loại của đống sách thì biết Cổ Lỗ Sĩ đã bỏ ra không ít công sức. Bởi vì yêu cầu trước đó của Hứa Nam Nam nên những quyển sách này được in ấn lại một lần nữa, những dòng chữ liên quan đến thời gian ở bên trong đều bị xóa sạch. Hơn nữa còn phải để người khác nhìn không ra vấn đề gì. Có thể thấy khối lượng công việc trong chuyện này khó mà tưởng tượng nổi.
"Những quyển sách này chỉ là một phần trong đó mà thôi, những phần khác vẫn còn đang sắp xếp. Có lẽ tầm hai tháng nữa là tôi có thể đưa cho cô một phần khác."
Cổ Lỗ Sĩ gửi tin nhắn đến.
Khi nhìn thấy đống sách này, Hứa Nam Nam cực kỳ phấn khích: "Cậu đã giúp tôi rất nhiều, cảm ơn cậu!"
Cổ Lỗ Sĩ: "Không có gì, cô không chê tôi chậm chạp là được. Hi vọng những quyển sách này có thể phát huy tác dụng của chúng."
"Những quyển sách này đều rất hữu ích!"
Cổ Lỗ Sĩ: "Vậy thì tốt, cảm ơn cô đã cho tôi cơ hội này."
Hứa Nam Nam nhìn thấy tin nhắn này của đối phương thì cảm thấy có chút ngơ ngác. Người nên cảm ơn phải là cô mới đúng, sao Cổ Lỗ Sĩ lại cảm ơn cô chứ.
Người này có tốt quá không vậy.
Sau khi đăng xuất, Hứa Nam Nam bắt đầu suy nghĩ đến việc phải xử lý đống sách này như thế nào. Những quyển sách này không giống với tài liệu, số lượng thật sự quá nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận