Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 645

"Tôi nghĩ nếu là đồ cho cô, ban ngày đưa lúc nào chẳng được, tội gì phải đợi đến buổi tối, cô nói có đúng hay không? Nên tôi bèn lén lấy đồ ra. Định để sáng ra đợi cô tới thì nói chuyện này với cô, kết quả là Hứa Mai Tử lại kiếm chuyện trước."
Lời này của Lưu Song Song không chút sơ hở. Hứa Nam Nam cũng không tìm ra chỗ nào bất thường, tựa như chuyện thật sự trùng hợp như vậy. Đúng lúc cô ta đi vệ sinh rồi vừa vặn nhìn thấy Hứa Mai Tử để đồ vào.
Sau đó lại vừa vặn hành hiệp trượng nghĩa, ra tay tương trợ.
Đối với bất kỳ người nào, lần ra tay giúp đỡ này không hề nhỏ. Nếu như Hứa Nam Nam không có Taobao và là người bình thường, Lưu Song Song mà không nhúng tay vào chuyện này, thì cảnh ngộ sau khi bị bắt tại trận của Hứa Nam Nam sẽ vô cùng thê thảm.
Đại ân đấy.
Hứa Nam Nam nước mắt rưng rưng nắm lấy tay Lưu Song Song: "Đồng chí Lưu Song Song, cô thật là một người tốt, cô có đại ân đại đức với tôi, tôi sẽ không bao giờ quên. Sau này, cô chính là bạn tốt, đồng chí tốt, chiến hữu tốt của tôi." Mặt cô đầy kích động, chỉ tiếc không thể móc tim móc phổi ra cho Lưu Song Song nhìn.
Đôi mắt Lưu Song Song cũng đỏ lên: "Nam Nam, chúng ta là bạn tốt, cô không cần khách khí như vậy. Thật đấy."
Hứa Nam Nam ôm chầm lấy cô ta, đưa tay vỗ vỗ lưng cô ta: "Chị em tốt."
Hai chị em tốt vừa mới nhận nhau lưu luyến chia tay mất một lúc lâu, cuối cùng mới lần lượt xoay người ai về nhà nấy.
Hứa Nam Nam vừa rời đi, trong rừng cây truyền tới tiếng ám hiệu nho nhỏ. Lưu Song Song ngó nghiêng nhìn xung quanh, sau đó chui vào.
Bên trong có một thanh niên trẻ tuổi đã đứng sẵn ở đó. Lưu Song Song đắc ý nói: "Số chín, vừa nãy đã nhìn thấy chưa, chắc chắn là tôi sẽ hoàn thành nhiệm vụ trước anh."
Số chín mặt không cảm xúc liếc nhìn cô ta: "Số hai mươi hai, cô đã sớm biết Hứa Mai Tử đó không ổn, tại sao không ngăn cản." Làm cái việc của bọn họ, phải nhanh chóng bóp chết mọi ngọn nguồn chuyện xấu từ trong trứng nước.
Lưu Song Song đáp: "Không có chuyện này, Hứa Mai Tử đó sao có thể rời khỏi mỏ? Làm sao tôi có thể lấy được tín nhiệm của mục tiêu nhanh như vậy. Vừa nãy anh không thấy sao, cô ấy đã coi tôi là chị em tốt rồi đó. Tôi cảm thấy chỉ cần cố gắng một chút nữa là có thể tiếp cận quan sát cô ấy ở khoảng cách gần hơn."
"Lần sau đừng như vậy, an toàn của mục tiêu là quan trọng nhất. Mặc dù tổ chức sẽ bảo vệ cô ấy. Nhưng như vậy quá nổi bật, làm những người khác chú ý sẽ khiến cho mục tiêu càng nguy hiểm hơn." Đặc vụ quốc nội không phải nói chơi, tư liệu kỹ thuật như vậy một khi bị người ta biết là được lấy từ tay đồng chí nữ này, vậy thì huyện thành Nam Giang sẽ hỗn loạn đến mức nào.
Nghe thấy lời của số chín, Lưu Song Song xua tay: "Những thứ này đều nằm trong tầm khống chế của tôi, sẽ không có sai sót gì đâu. Anh cứ yên tâm đi. Lúc đầu chúng ta đã nói trước rồi, tôi ở ngoài sáng anh ở trong tối, ai có nhiệm vụ của người ấy. Lần sau đừng có tìm tôi nữa."
Nói xong, cô ta nhanh chóng đi ra khỏi rừng cây.
Số chín ngẩng đầu nhìn lên trời, luôn cảm thấy mục tiêu thật không giống như anh ta tưởng tượng... Cảm giác không đúng lắm.
Một bên khác, Hứa Nam Nam vẫn mang vẻ mặt cảm động suốt cả đường đi trở về nhà. Tiểu Mãn đang làm bài tập, thấy cô về mà mắt còn đo đỏ, giật cả mình: "Chị, chị làm sao thế?"
"Không sao, cát bay vào mắt thôi." Hứa Nam Nam xoa đầu cô bé: "Làm bài tập đi nhé, chị vào phòng nghỉ ngơi một chút." Nói rồi đi thẳng vào bên trong.
Tiểu Mãn lo lắng, nhớ tới những thay đổi trong trường học bây giờ, sợ là chị ở trong mỏ cũng như vậy. Nhìn bài tập xếp đầy trên ghế, cô bé thở dài, tâm sự nặng nề.
Bạn cần đăng nhập để bình luận