Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 676

Chủ nhiệm Cao đó có nhắc đến vài cán bộ, nói người ta có vài vấn đề gì đó không ổn, nếu đúng như lời chủ nhiệm Cao đó nói, thì những cán bộ đó phải chịu điều tra. Thị trấn đang yên ổn bỗng đâu xuất hiện người đòi điều tra này nọ, muốn làm gì đây chứ. Lưu Kiến Quân có quan hệ với một người như vậy há chẳng phải rõ ràng là đang muốn giúp tên chủ nhiệm Cao đó làm việc sao. Không đuổi được ông ta đi thì sẽ người khác gặp tai họa.
"Hứa Nam Nam, mày đứng lại cho tao. Tại sao người yêu mày lại muốn hại tao, sao lòng dạ bọn mày xấu xa thế hả."
Buổi trưa, Hứa Nam Nam đang bưng bát cơm cùng với Lưu Song Song và hai vợ chồng Chu Phương định về văn phòng thì thấy Hứa Hồng đi tới, vừa đi vừa hét vào mặt Hứa Nam Nam.
Trên mặt chị ta như kiểu vừa bị ai đó cào, trông rất thê thảm.
Nhìn thấy chị ta như vậy, Hứa Nam Nam cũng định lơ chị ta, đi thẳng về phía văn phòng. Trong lòng tự hỏi Lâm Thanh Bách đã hại chị ta như thế nào. Không thể nào mà nói là cái vết thương trên mặt chị ta là do Lâm Thanh Bách làm được. Hơn nữa, nếu Lâm Thanh Bách hại chị ta thì sao chị ta không trực tiếp đi tìm Lâm Thanh Bách đi mà lại chạy tới hầm mỏ làm gì.
Hứa Hồng thấy Hứa Nam Nam bước đi, vội vàng chạy tới phía Hứa Nam Nam để tính sổ. Chị ta không dám đi tìm Lâm Thanh Bách, nên chỉ có thể tìm đến Hứa Nam Nam. Dù sao khiến cho Hứa Nam Nam khó chịu thì Lâm Thanh Bách cũng bất ổn theo, chị ta vui vẻ nghĩ thế. Nếu không phải do Lâm Thanh Bách xúi chị ta lên tỉnh kiện Lưu Kiến Quân, thì bây giờ chị ta cũng không đến mức trở thành kẻ thù của nhà họ Lưu. Tất cả đều là do Lâm Thanh Bách và Hứa Nam Nam hại.
Hứa Nam Nam thấy chị ta chạy tới, sợ chị ta sẽ khiến Chu Phương bị thương, đang chuẩn bị xông lên, chưa kịp gì thì đã thấy Lưu Song Song bên cạnh cô vung chân phải đá Hứa Hồng đang lao tới ngã ngay xuống đất.
Chu Phương và Hứa Nam Nam sững người.
Lưu Song Song đá ngã người ta xong cũng ngây người ra một lúc, sau đó lập tức nắm lấy cổ tay Hứa Hồng nói với vẻ mặt tức giận: "Nam Nam là bạn tốt của tôi, cô bắt nạt Nam Nam tức là bắt nạt tôi!"
Hứa Hồng bị quăng ngã xuống đất đến mức choáng váng đầu óc. Chị ta còn chưa kịp lấy lại tinh thần thì đã bị một người phụ nữ đạp lên người. Hai tay bị trói ngược hết ra sau, còn nghe thấy người đó nói mình là bạn của Hứa Nam Nam, đang đòi lại công bằng cho Hứa Nam Nam!
Chị ta chợt cảm thấy tủi thân muốn chết. Dựa vào cái gì chứ? Dựa vào cái gì mà mọi người đều giúp Hứa Nam Nam? Chị ta chịu phải uất ức đến vậy, khó khăn lắm mới có thể đính hôn với nhà họ Lưu, chỉ còn chờ đến ngày kết hôn thôi. Kết quả lại bị Lâm Thanh Bách dụ đến tỉnh lỵ tố cáo. Bây giờ cả nhà họ Lưu đều hận chị ta, mối hôn sự này cũng xong luôn. Chị ta chỉ muốn đến tìm Hứa Nam Nam để trút giận, sao lại đánh chị ta chứ.
"Mấy người dựa vào đâu mà ức hiếp tôi? Hứa Nam Nam, mày là cái thứ không có lương tâm, cha mẹ tao nuôi mày lớn như vậy, giờ mày lại đối xử với tao như thế này, mày là thứ không có lương tâm."
Hứa Hồng khóc lóc và hét toáng lên.
Nghe Hứa Hồng nói như vậy, khóe miệng của Hứa Nam Nam khẽ co rút. Lời này đã nói ngược rồi thì phải. Hứa Kiến Hải và Trương Thúy Cầm nuôi cô bao giờ?
Công nhân ở mỏ sắt cũng biết tình huống thế nào, sau khi nghe thấy Hứa Hồng nói như vậy, mọi người đều chỉ trỏ bàn tán.
Hứa Nam Nam cũng lười đấu võ mồm với cô ta. Cô nhìn Hứa Hồng và nói: "Chị nói mình có thất bại hay không, cùng là người lớn lên trong thị trấn, bây giờ Hứa Mai Tử đã trở thành công nhân tỉnh lỵ rồi, còn chị lại biến mình thành như này."
Bạn cần đăng nhập để bình luận