Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 752

Lần này không còn là tự Ngô Kiếm gây chuyện vặt vãnh nữa, mà có văn kiện chính thức của ủy ban cách mạng.
Ủy ban cách mạng đã nhúng tay vào, ngay cả quản lý mỏ Cao và các lãnh đạo mỏ khác cũng không nói được gì.
"Ai dám ra tay?" Mấy đồng nghiệp trong ủy ban mỏ lập tức đứng dậy chắn trước mặt Hứa Nam Nam.
Lưu Song Song kéo Hứa Nam Nam ra sau lưng mình, không cho ai động đến cô.
Ủy ban cách mạng gì đó không liên quan gì đến bọn họ cả. Nhiệm vụ của bọn họ là bảo vệ mục tiêu. Không phải là chỉ thị của lãnh đạo cấp trên thì ai cũng không thể bắt người từ tay bọn họ.
Ngô Kiếm dẫn theo một số công nhân trẻ khỏe, tràn đầy tự tin chỉ vào Lưu Song Song nói: "Cán sự Lưu, cô làm như vậy là bao che, sẽ bắt cả cô đi luôn đấy. Cô tự mình nghĩ cho kỹ, có nhất thiết vì một người không liên quan mà hủy hoại tương lai của bản thân không."
"Anh muốn nói gì thì nói, dù sao ai cũng không được bắt người. Ngô Kiếm, đừng tưởng ủy ban cách mạng lên tiếng là anh có thể diễu võ dương oai, cũng sẽ có lúc anh phải chịu khổ thôi."
"Ai chịu khổ còn chưa biết đâu." Ngô Kiếm khinh thường nói.
Cơ hội tốt thế này, nếu như anh ta không bắt thì quá có lỗi với bản thân. Sau này đừng nói đến vị trí quản lý mỏ, anh ta sẽ còn có thể vào được cả ủy ban huyện ấy chứ. Đợi các cán bộ ủy ban huyện và cán bộ của hầm mỏ bị bãi chức, nhiều vị trí như vậy, còn không phải cho anh ta thoải mái lựa chọn hay sao.
"Mau bắt lấy cô ta, đây là đặc vụ!" Ngô Kiếm chỉ vào Hứa Nam Nam nói.
Mấy thanh niên khỏe mạnh nhanh chóng đi về phía Hứa Nam Nam.
"Không được bắt Nam Nam,,, " Lưu Song Song và vài người nữa đang định ra tay thì Hứa Kiến Sinh cầm một cái đòn gánh chạy đến đánh một cái lên người Ngô Kiếm.
Mọi người còn chưa kịp phản ứng với biến cố này. Hứa Kiến Sinh đã bị đánh mấy lần rồi, Ngô Kiếm đã dùng đủ thủ đoạn lên người hắn ta, chưa từng thấy hắn ta rên một tiếng nào. Không ngờ lần này lại chạy đến đây để đánh Ngô Kiếm.
Thấy dáng vẻ hung ác của Hứa Kiến Sinh, bọn họ mới nhớ ra Hứa Kiến Sinh là một sĩ quan đã giải ngũ, từng xông pha chiến trường và giết giặc, trên tay đã dính máu thật sự.
Ngay cả Hứa Nam Nam cũng kinh ngạc nhìn Hứa Kiến Sinh.
Nhưng thấy Hứa Kiến Sinh nghiến răng, cầm đòn gánh chặn ngang, không cho ai lại gần một bước: "Đồng chí Vu Nam Nam đã cắt đứt quan hệ với nhà họ Hứa từ lâu rồi. Không có liên quan gì với những chuyện của nhà họ Hứa hết. Tôi và nó cũng không có quan hệ gì, các người đừng lấy mấy chuyện này ra để chụp lên đầu nó."
"Hứa Kiến Sinh, ông muốn tạo phản à." Ngô Kiếm ôm lấy cái vai bị đánh của mình, mặt nhăn lại vì đau, chỉ vào Hứa Kiến Sinh hung ác nói: "Ông cũng chẳng phải loại tốt đẹp gì, bắt hết chúng lại."
Mấy thanh niên bên cạnh định xông lên bắt Hứa Kiến Sinh, Hứa Kiến Sinh cầm đòn gánh lên đánh lại.
Rốt cuộc thì hắn ta cũng già rồi, lại chỉ có một mình, sau vài cú đánh với đám thanh niên thì bị đạp ngã lăn ra đất. Ngô Kiếm đi đến đạp lên đầu hắn ta: "Này thì đặc vụ của địch mà còn muốn phản kháng, loại như ông phải đem ra xử bắn."
Hứa Nam Nam nhìn bàn chân giẫm lên đầu Hứa Kiến Sinh của Ngô Kiếm, cô nắm chặt tay lại.
Không cần biết Hứa Kiến Sinh và cô có ân oán gì, nhưng vừa nãy Hứa Kiến Sinh vì cứu cô nên mới rơi vào tình cảnh như vậy. Cô nghĩ cũng không thèm nghĩ, cầm cái đòn gánh mà Hứa Kiến Sinh đánh rơi nện vào người Ngô Kiếm.
"A… Vu Nam Nam, cô muốn tạo phản à!"
Lưu Song Song và mấy người nữa thấy vậy, cũng nhanh chóng tiến lên bắt và đánh Ngô Kiếm.
Mấy thanh niên vừa mới đánh nhanh với Hứa Kiến Sinh cũng bắt đầu ra tay. Thấy có người ra tay, những công nhân khác không nhìn được nữa cũng vào tham gia.
Vụ bắt giữ ngay lập tức biến thành một vụ ẩu đả tập thể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận