Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 689

Hứa Nam Nam vừa thấy đây là một sản phẩm bằng đồng thì lập tức nhớ đến Cổ Lỗ Sĩ.
Cổ Lỗ Sĩ có vẻ thích nghiên cứu các sản phẩm bằng đồng. Lần này Cổ Lỗ Sĩ đã giúp cô rất nhiều việc, trước đây cô cũng nói sẽ tặng quà cho cậu ta. Hứa Nam Nam lập tức định bụng tặng món quà này cho Cổ Lỗ Sĩ.
Nhưng Cổ Lỗ Sĩ đang bận in sách mới cho cô nên không trực tuyến, cô đành phải nhân lúc nói chuyện với cậu Hai bảo cậu Hai chuyển giúp cô.
Tôi Là Cậu Hai: "Quá bất công, tôi kiếm nhiều tiền cho cô như vậy mà cô lại tặng quà cho cậu Ba!"
"Không phải vấn đề tiền bạc, Cổ Lỗ Sĩ đã giúp tôi một chuyện."
Tôi Là Cậu Hai: "Dối trá." Lừa ai chứ, cô là người của bà cụ mà còn cần cậu Ba hỗ trợ sao. Rõ ràng là thiên vị cậu Ba.
Cậu Hai không biết có phải bà cụ đang bày mưu đặt kế hay không, cậu ta tủi thân một lúc, rồi đột nhiên cảm thấy có thể là bà cụ muốn thử lòng mình. Sau khi nghĩ thông suốt, cậu ta nói chuyện một cách đầy chính nghĩa: "Khụ khụ, vừa nãy tôi nói giỡn với cô thôi. Tôi nhất định sẽ chuyển cho cậu Ba giúp cô."
Hứa Nam Nam không biết cậu có bị tâm thần phân liệt không, nhưng nghĩ lại gần đây cậu Hai thật sự đã bình thường hơn rất nhiều, còn giúp cô kiếm tiền, nên cô cũng không nghĩ nhiều nữa. Người trẻ tuổi tính tình tăng động một chút cũng bình thường: "Vậy phiền cậu nhé. Đúng rồi, bên tôi sắp có một số tác phẩm của các họa sĩ cận đại. Không biết bên cậu có thu không."
Hứa Nam Nam nghĩ rằng người đối diện có thể ở một thời gian và không gian khác, không biết những họa sĩ này có tồn tại hay không.
Tôi Là Cậu Hai: "Hoạ sĩ cận đại nào?"
Hứa Nam Nam gửi mấy cái tên qua. Cậu Hai lập tức thả mấy dấu chấm than "!"
Tôi Là Cậu Hai: "Muốn chứ, tôi muốn hết. Cuối cùng mấy lão già này cũng chịu vẽ tranh. Tôi không biết mấy người này bị làm sao mà ngoài những tác phẩm ban đầu thì sau này họ đều không vẽ tranh nữa, bây giờ tôi không thể mua được tác phẩm của họ. Họ nói gì mà không thể gạt người, vẽ nhiều không đáng giá tiền, không biết lúc trước đã lừa ai." Trong lòng cậu ta càng thêm tin tưởng chắc chắn người đối diện có liên quan với bà cụ nhà họ. Nếu không sao có thể có được tác phẩm của những người đó. Nhưng những người đó đã quá già rồi, có lẽ là các tác phẩm ban đầu, bà cụ sẽ không phải cống hiến mấy bức tranh treo trong nhà ra đấy chứ. Bỏ ra nhiều tiền vốn như vậy để bồi dưỡng cậu ta, thật là…
Hứa Nam Nam đọc tin nhắn của cậu Hai thì hơi sửng sốt. Nói cách khác, những người này có tồn tại. Vậy nên… đất nước của người đối diện là đất nước cô biết, nhưng dựa theo lời của cậu Hai thì lại không giống với những gì cô từng biết.
Hứa Nam Nam tìm mọi cách gửi tin nhắn hỏi cậu Hai nhưng tin nhắn vẫn không gửi được. Cô không dám thử lại, lần nào cô cũng bị hạn chế, chứng tỏ Taobao cũng bị hạn chế bởi một số quy tắc nào đó. Nếu thường xuyên vi phạm quy định, cô lo rằng Taobao sẽ xảy ra vấn đề.
Giờ đây, Taobao không chỉ là một nơi cung cấp cho cô một cuộc sống tốt đẹp hơn mà nó còn có chứa rất nhiều kỳ vọng vào tương lai.
Nghĩ xong, cô quyết định không nên thách thức những quy tắc này vì một chút tò mò.
Trước khi đăng xuất, Hứa Nam Nam gửi tin nhắn cho Cổ Lỗ Sĩ. Cô nói đã gửi đồ cho cậu Hai đưa giúp, hy vọng cậu ta sẽ thích, rồi mới đăng xuất.
Dù sao điều quan trọng là nên làm những việc thiết thực hơn.
Ở một bên khác, sau khi người thanh niên tóc màu hạt dẻ đăng xuất, cậu ta lập tức cầm điện thoại lên gọi. Đợi bên kia nhận máy, cậu ta lập tức bắt chéo chân: "Mau đến lấy đồ đi, người của bà cụ bảo anh chuyển đồ cho cậu này. Ai dà, cậu nói xem bây giờ bà cụ bỏ công để mài giũa tâm trí cho anh quá đi thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận