Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 208

làm những việc nặng nhọc như vận hành máy móc công cụ, Hứa Hồng là học sinh trung học, có cơ hội tham gia. Nhưng Hứa Hồng cảm thấy công việc mệt nhọc như này, lương thì ít, lại còn không có thể diện gì. Hơn nữa học nghề cũng không thể chuyển được hộ khẩu. Cho nên chị ta vẫn luôn không muốn đi.
Hứa Kiến Sinh cũng không đến nỗi bắt ép cháu gái đi làm công việc nặng nhọc này ở hầm mỏ, tránh để cho anh em trong nhà xì xầm bàn tán mình.
Có điều vị trí công việc ở mỏ lần này rất tốt. Ủy ban khai thác, bộ phận nhân sự và bộ phận hậu cần đều cần người, nếu như có thể vào được những bộ phận này làm việc, thì cũng không tệ. Hơn nữa bảng thành tích Hứa Hồng mang về thường ngày quả thực không bằng Hứa Mai Tử. Bản thân Hứa Kiến Sinh tự cảm thấy rằng tỉ lệ mà đứa cháu gái này thi đỗ đại học rất thấp, thay vì lãng phí thời gian, chi bằng nắm bắt tốt cơ hội xin việc lần này.
"Bác, cháu không muốn đi vào mỏ làm việc đâu, cháu muốn học đại học." Hứa Hồng cầm bát không mấy vui vẻ nói.
Làm công nhân làm gì chứ, chị ta muốn làm sinh viên đại học, đợi quốc gia phân công công việc cho chị ta.
Hứa Kiến Sinh cau mày: "Thi đại học không phải là một chuyện dễ dàng, đi làm sớm hơn vài năm, sau này đến lúc có thâm niên làm việc, cháu cũng không chịu thiệt. Hơn nữa, các vị trí tuyển dụng lần này đều không tệ, rất nhiều người nhòm ngó, cháu còn chưa chắc là sẽ đỗ được."
"Anh Hứa, nếu như Hồng Hồng thi đỗ rồi, có phải là có thể nhận được lương giống như bọn họ không." Lý Tĩnh hỏi.
"Dĩ nhiên rồi, lần tuyển dụng này đều là tuyển công nhân chính thức, có thể chuyển hộ khẩu được nữa đó."
Trong lòng Lý Tĩnh bỗng nhiên nóng rực. Chuyện Hứa Hồng có chuyển hộ khẩu được hay không là một chuyện, điều mà cô ta xem trọng đó chính là tiền lương một tháng ba mươi mấy đồng đó. Hơn nữa nếu như Hứa Hồng thi đỗ, còn sẽ có lương thực được chu cấp mỗi tháng. Nếu như Hứa Hồng thật sự thi đỗ, vậy thì gia đình cô ta sẽ có cuộc sống sung túc hơn rồi.
Khoảnh khắc này, Lý Tĩnh đã quên đi những lời hứa mà Hứa Hồng đã hứa với cô ta, gì mà thi đỗ đại học sẽ làm cán bộ, để cho cô ta được hưởng hạnh phúc, giúp cô ta nở mày nở mặt.
Cho dù những điều này có dễ nghe thế nào đi nữa, cũng không bằng sự thật ở ngay trước mắt này.
Hơn nữa lúc đón năm mới, cách cư xử khi còn ở nhà của hai chị em Hứa Hồng cũng khiến cho cô ta có chút không vừa lòng, cô ta đã có phần không bằng lòng chu cấp cho chị ta đi học nữa.
"Hồng Hồng, cháu nhất định phải đi. Đây là một cơ hội tốt, sau khi thi đỗ, cháu sẽ thành người thành phố. Chẳng phải cháu rất mong ngóng được làm một người thành phố sao?"
"Cháu không đi!!" Hứa Hồng bĩu môi nói. Bạn học của chị ta là Lý Xuân nói với chị ta rằng, nếu chị ta muốn làm cán bộ, muốn được gả vào nhà chồng làm lãnh đạo, thì ít ra thì cũng cần phải tốt nghiệp đại học.
Thấy Hứa Hồng không muốn đi, Hứa Kiến Sinh cau mày, trong lòng có chút không vui. Cảm thấy đứa cháu gái này càng ngày càng không hiểu chuyện. Có điều cũng chẳng nói thêm gì. Nếu nó đã không muốn đi, có nói thế nào đi nữa cũng vô ích. Đã là đứa con gái lớn như thế này rồi, người lớn như bọn họ cũng không tiện quản. Hơn nữa cũng không phải là con gái ruột của mình, nói gì hay làm gì cũng phải có chừng mực.
Lý Tĩnh mặc kệ, cô ta nghiêm mặt nói: "Hồng Hồng, nếu như cháu không đi, bác sẽ về nói với bà cháu. Xem là bà cháu muốn cháu đi thi đại học hay là muốn cháu thành một công nhân chính thức ở mỏ."
Hứa Hồng nghe thế thì mặt lập tức biến sắc.
Không cần phải về quay về hỏi, chị ta cũng biết được rằng bà nội chị ta sẽ nói như thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận