Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 196

"Được rồi, chuyện này quyết định như vậy đi. Nhà thằng cả, sau này lúc mùa vụ thì cô trở về kiếm công điểm, bình thường thì ở trong thành phố chăm số mấy đứa nhỏ cho tốt. Nếu để tôi biết cô không tận tâm tận sức thì cút về làm ruộng cho tôi đấy! Nhà địa chủ không có hầu gái nào không làm việc, nhà ông Hứa chúng tôi cũng không có!"
Trước mặt mọi người bị bà cụ nói là hầu gái nhà địa chủ, trong lòng Lý Tĩnh cảm thấy khó chịu vô cùng, nhưng nửa câu cô ta cũng không dám phản bác lại, chỉ có thể gật đầu lia lịa.
Nếu như nói trước đây cô ta chăm sóc đám trẻ là vì để sau này bọn nó dưỡng già, tăng thể diện cho mình. Bây giờ bà cụ ra lệnh như thế, sau này cô ta có muốn không tận sức thì cũng không dám.
Chuyện hộ khẩu cuối cùng cũng qua, tảng đá lớn trong lòng Lý Tĩnh lúc này mới dần dần hạ xuống. Đợi đến khi bà Hứa vào trong bếp thì cả buổi cô ta vẫn chưa hồi thần lại.
Lưu Xảo mang cho cô ta một ly trà nóng.
Lý Tĩnh nhớ tới chuyện bà cụ biết việc hộ khẩu của cô ta, trong lòng vẫn có phần không thể quên được, thấy Lưu Xảo đi tới, cô ta cố ý nói cạnh nói khóe: "Không biết thứ nào lắm miệng nói ra chuyện này với mẹ, nếu để tôi biết thì tôi nhất định sẽ cắt cái lưỡi chó của cô ta."
Lưu Xảo nói: "Chị dâu, chuyện này chúng em cũng vừa mới biết được thôi. Lần trước em và Kiến Bình vào thành phố không đi nơi nào hết, sao biết được chuyện hộ khẩu của chị chứ. Nhưng trái lại thì có nghe Hứa Quý ở nhà trước có từng nói về chuyện của chị với người ta đấy ạ. Em đoán có lẽ mẹ biết được từ Hứa Quý. Không phải chị cũng nhìn thấy Hứa Quý ở nhà ăn ở hầm mỏ sao? Hơn nữa còn ở cùng với hai đứa nhỏ Hai, chắc là nhỏ Hai biết chuyện này nên..."
Ý của những lời này rất rõ ràng. Khẳng định Hứa Nam Nam nói cho Hứa Quý, sau đó Hứa Quý về thôn nói ra.
Biết được thủ phạm đầu sỏ, răng của Lý Tĩnh suýt nữa bị nghiến đến độ vỡ nát: "Ban đầu tôi mà biết sinh ra thứ như thế thì đã bóp chết nó luôn cho xong rồi, để lại toàn hại người không thôi." Cô ta tức giận nói một câu, lại nhìn Lưu Xảo: "Khi nãy may mà có cô nói nói với mẹ giúp chị, không thì ải này của mẹ chưa chắc chị đã vượt qua được."
Lưu Xảo cười và nói: "Có gì đâu ạ, đều là chị em dâu với nhau, lại nói, bình thường chị chăm sóc tốt cho Mai Tử và Long Long, bọn nó khen chị rất nhiều, em ghi nhớ cả ở trong lòng đấy ạ. Em thấy hai đứa trẻ của em còn thân thiết với chị hơn cả em và Kiến Bình luôn rồi."
Lý Tĩnh thích nghe những lời này, tình cảm của cô ta dành cho Mai Tử và Hứa Long bất giác cũng tăng thêm nhiều. Cảm thấy mình không uổng công thương hai đứa nhỏ này, nếu không sao vừa rồi Lưu Xảo lại nói chuyện giúp cô ta chứ?
Lại nhìn về một bên khác, Trương Thúy Cầm đang lôi kéo con trai mình nói dài nói ngắn, dáng vẻ mẹ con thân thiết, thế là trong lòng cô ta không khỏi có chút chán ghét.
Tại nhà trước, bầu không khí trong nhà Tống Quế Hoa rất khác so với nhà của ông Hứa.
Mặc dù cặp sách bị làm bẩn, nhưng Tống Quế Hoa lấy nước rửa sạch, rồi lại lấy kim chỉ khâu vá lại những chỗ bị rách, trông hai chiếc cặp sách lúc này chẳng khác gì với mới. Thấy cặp sách trở lại dáng vẻ ban đầu, trong lòng Mộc Đầu và Thạch Đầu lại vui vẻ trở lại, lôi kéo Hứa Tiểu Mãn chơi trò bịt mắt bắt dê ở trong nhà.
Có mấy đứa trẻ đùa giỡn, bầu không khí trong nhà vô cùng sôi nổi.
Đặc biệt khi thức ăn ra lò, hương vị thơm phức có thể lan tỏa ra cả bên ngoài.
Trong nhà rất lâu không được ăn bữa cơm phong phú thế này, cả nhà đều ăn vô cùng ngon miệng.
Tiểu Mãn còn đỡ, cô bé ở thành phố với Hứa Nam Nam, hàng ngày không thiếu món thịt để ăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận