Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 488

Hứa Nam Nam nhìn dáng vẻ của Lâm Thanh Tùng, trong lòng ngược lại càng cảm thấy nghi ngờ. "Tốt nhất không liên quan gì đến cậu. Nếu không thì… Lâm Thanh Tùng, sau này cậu tránh xa nữ đồng chí ra một chút."
Mắt Lâm Thanh Tùng lập lòe vài cái.
Hứa Nam Nam cũng không để ý đến cậu ta, lại cùng Lâm Thanh Bách lên xe đi.
Trên đường đi Hứa Nam Nam lại nói với Lâm Thanh Bách về chuyện của nhà ông Hứa. Lần này Hứa Kiến Sinh xem ra cứng cỏi, không còn nhường nhịn vô hạn với người nhà ông Hứa nữa. Dù sao cũng có thể để Hứa Linh được sống trong môi trường bình thường.
Lâm Thanh Bách yên lặng lắng nghe, được một lúc: "Nam Nam, chuyện của Hứa Hồng, em đừng hỏi nữa. Chuyện này cũng đã qua rồi."
Hứa Nam Nam kéo áo anh: "Em cũng đâu quan tâm. Chỉ là vừa rồi nhìn thấy chị ta định đi tìm Thanh Tùng. Cảm thấy như vậy không tốt. Người hôm ấy, thật sự là Lưu Hồng Quân sao?"
"Anh không biết, nhưng mà những chuyện thế này, phía nữ nói thiệt thòi thì chỉ có thể là như vậy." Giọng Lâm Thanh Bách có chút căng lên. "Có những lúc không phải cứ trong sạch thì sẽ thật sự trong sạch. Lời nói của một số người, có thể lấy mạng của người khác. Kết cục của những người thế này đều là lựa chọn của bản thân bọn họ."
Nghe ra Lâm Thanh Bách có gì đó không vui, Hứa Nam Nam cũng không định tiếp tục chủ đề này nữa, cô nhéo nhéo thịt ở eo anh: "Được rồi, chúng ta không nói vấn đề này nữa. Chỉ là trở về phải nói với Lâm Thanh Tùng một câu, nên giữ khoảng cách hợp lí với nữ đồng chí. Nhìn Lưu Hồng Quân kia xem, chẳng phải thường ngày không để ý chuyện này nên mới rơi vào nước này sao?"
"Được, anh sẽ nói với nó."
Cuối cùng Hứa Hồng đính hôn với Lưu Hồng Quân, nhưng Lưu Hồng Quân từ đầu đến cuối không hề xuất hiện. Vợ Lưu Kiến Quân lấy một túi lương thực tinh chế và ba mươi đồng làm lễ vật đính hôn, cùng với Hứa Kiến Hải, còn có vợ chồng Hứa Kiến Sinh đến gặp mặt nhau một lần, thế là chuyện này xem như được định rồi.
Hứa Kiến Hải hỏi thời gian kết hôn.
Vợ Lưu Kiến Quân nói: "Con nhà chúng tôi bây giờ vừa tốt nghiệp trường học ra, đến công việc cũng chẳng có. Tôi với ông Lưu nghĩ thế này, để con đi bộ đội ở một thời gian, đợi có chút thành tựu rồi tính tiếp. Không phải Hứa Hồng vẫn còn trẻ tuổi sao. Việc này chưa cần vội. Dù gì chuyện này cũng định rồi, các người sợ cái gì?"
Đối mặt với vợ Lưu Kiến Quân, Hứa Kiến Hải vẫn có chút mất tự tin. Dù sao cũng không môn đăng hộ đối với người ta, lần này có thể đồng ý hôn sự này đã là không dễ rồi. Nên cũng không phản bác.
Nhìn người nhà ông Hứa, vợ Lưu Kiến Quân nhịn một bụng tức.
Con trai bà ta sao chẳng hề có chí vậy chứ, ngày trước làm gì mà dính líu đến con nhóc nhà quê này chứ. Còn không chừng mực ý tứ, không cần biết sau này có kết hôn hay không, bây giờ chỉ đính hôn là đã đủ kinh tởm rồi.
Đợi vợ Lưu Kiến Quân rời đi, Hứa Kiến Sinh đề nghị Hứa Kiến Hải đưa Hứa Hồng trở về quê đợi kết hôn.
Vừa nghe phải trở về quê, Hứa Hồng không chịu. Chị ta làm nhiều như vậy, chỉ vì muốn ở lại thành phố mà, bây giờ hi sinh nhiều như vậy, sao còn phải về quê chứ. "Bác, cháu không đi, làm sao phải về chứ."
Hứa Kiến Sinh nghiêm mặt nói: "Không về cháu ở đâu? Trên hầm mỏ cả ngày nói về cháu, cháu không có dây thần kinh ngại sao? Đi về nhà, dù sao người ở quê cũng không biết những chuyện này, cháu vẫn có thể ngẩng đầu sống qua ngày. Ở đây, hầm mỏ này không chứa nổi cháu."
Lại nhìn Hứa Kiến Hải: "Chính chú cũng nói rồi, chị dâu chú không lo được cho con bé, để con bé trở nên thế này, chúng ta đều có trách nhiệm. Bây giờ con bé cũng đính hôn rồi, chú đưa về tự mình dạy dỗ đi."
Việc này của Hứa Hồng định rồi, lòng Hứa Kiến Sinh bí bách đến mức không thở nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận