Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 746

Hứa Linh nghe thế, quay người chỉ vào ông ta nói: "Chúng tôi làm việc làm theo chỉ thị của cấp trên, thầy nói chúng tôi làm vậy không tốt thì thầy chính là bè lũ phản động."
Thầy Chu cũng có tuổi rồi, lập tức sửng sốt khi bị một học sinh nhỏ tuổi chỉ tay vào mặt như thế. Thấy sự tức giận và bất mãn trong mắt cô nhóc, trong lòng cảm thấy có chút bất lực.
Hứa Linh thấy bộ dạng ông ấy như vậy, trong lòng đột nhiên có chút không thoải mái, cô nhóc nghiến răng xoay người chạy đi, chỉ sợ thầy Chu sẽ đuổi theo.
May mà thầy Chu không đi theo, cô bé tìm một tiệm cơm, mua cơm rồi ngồi xuống ăn hết. Lại ra ngoài đi dạo, đợi khi gần đến giờ mới đến trường.
Vừa đến cổng thì gặp phải Tiểu Mãn.
"Chị, sao chị lại đến đây?" Hứa Linh bất mãn nhìn Tiểu Mãn.
Tiểu Mãn vẫn luôn đợi ở cổng, cô bé vừa đến trường học, cố ý đến tìm Hứa Linh, kết quả không thấy người đâu nên đứng ở cổng chờ.
Thấy Hứa Linh đến, cô bé hỏi: "Ăn cơm chưa?"
Hứa Linh chỉ vào cái miệng dính đầy dầu mỡ của mình: "Ăn rồi, ăn một bát cơm to lận."
Lại nhìn Tiểu Mãn nói: "Chị đừng quản việc vớ vẩn giống lần trước nữa, em nói cho chị biết, chị mà còn làm như vậy lần nữa, bọn họ sẽ xem chị là bè lũ phản động rồi đánh đấy. Bọn họ còn nói chị trông trắng trẻo mập mạp như nhà tư bản nữa."
Tiểu Mãn thấy thái độ cô nhóc như vậy, hai mắt đỏ hoe: "Tiểu Linh, chị không đi học nữa, em cũng đừng đi học nữa có được không. Hai chúng ta ở nhà tự học, chị dạy em. Em đừng đến trường nữa."
Cô bé thật sự không muốn nhìn Tiểu Linh học theo người khác đánh giáo viên của mình. Cô bé cảm thấy chuyện này không đúng. Sao học sinh có thể đánh giáo viên được chứ.
Hứa Linh không vui: "Chúng em đang làm theo chỉ thị, chị đừng quản nữa. Bây giờ em bận lắm, chị mau về đi." Cô nhóc không muốn nằm chán chường ở trong nhà, dựa vào cái gì chứ, cô nhóc sẽ không bao giờ để ai bắt nạt nữa. Cha cô nhóc ỉu xìu ở nhà đó thôi, còn không phải vẫn bị người ở hầm mỏ bắt nạt đó sao. Nếu cô nhóc không quậy lên, thì người khác sẽ bắt nạt cô nhóc.
"Tiểu Linh..."
Hứa Linh đeo túi chạy vào trường học, đi tìm tổ chức của mình.
Tiểu Mãn đang định đuổi theo thì thấy một nhóm học sinh mặc quân phục màu xanh chạy từ trong trường ra, dọa cô bé sợ hãi, cô bé quay người chạy theo bản năng.
Cô bé sợ những người này.
Buổi tối, Hứa Nam Nam và Lâm Thanh Bách vẫn đến nhà ông bà Vu ăn cơm. Bởi vì chuyện bên ngoài, nên không khí trong nhà có vẻ yên ắng.
Ăn cơm xong, Tiểu Mãn đầy tâm sự nhìn Hứa Nam Nam, đợi khi Hứa Nam Nam chuẩn bị đi, cô bé kéo Hứa Nam Nam rồi nói cho cô biết chuyện của Tiểu Linh ở trường.
Cô bé không định nói chuyện này cho Hứa Nam Nam, lo Tiểu Linh sẽ bị phê bình, nhưng hôm nay cô bé thấy Tiểu Linh đi cùng nhóm người đó, cô bé sợ. Sợ Tiểu Linh sẽ trở nên giống mấy người đó.
Nghe thấy Tiểu Linh thật sự là một trong những kẻ gây rối, Hứa Nam Nam trừng to mắt.
Trên đường, cô tức giận nói: "Ngày mai em đến trường học một chuyến, phải bắt Tiểu Linh về nhà." Còn chưa đến mười tuổi mà học theo người ta làm loạn cái gì chứ.
Lâm Thanh Bách nói: "Ngày mai anh cùng đến trường học một chuyến."
Hôm sau khi đi làm, Hứa Nam Nam cứ nghĩ đến chuyện của Tiểu Linh. Nếu không phải Lâm Thanh Bách nói hôm nay sẽ đến trường xử lý chuyện này thì cô cũng không đợi thêm được nữa.
Đến trưa, thấy một đám trẻ xông vào hầm mỏ, đều là con của công nhân hầm mỏ, chạy vào như ong vỡ tổ, dọa cô một trận. Hỏi ra mới biết thì ra hôm nay bộ vũ trang bắt người ở trường, cho rằng có người mượn gió bẻ măng, gây rối tạo phản động. Nhóm học sinh gây chuyện hung hăng nhất đương nhiên trở thành đối tượng quan sát chủ yếu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận