Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 99

Hứa Mai Tử nhìn đám người Trương Thúy Cầm đi xa, hỏi: “Mẹ, lần này đám nhỏ Hai thật sự bỏ nhà đi rồi?”
Lưu Xảo cười nói: “Cho dù không phải thật, ông bà con cũng sẽ biến thành thật. Lần này chúng nó khiến nhà ông Hứa mất mặt, ông bà con sẽ không để chúng nó về nhà.”
Nghe thấy vậy, Hứa Mai Tử cũng yên tâm. ”Mẹ, mẹ nói đợi bác gái chuyển hộ khẩu, chúng ta có thể có cách chuyển hộ khẩu không?” Đây là vấn đề mà chị ta lo lắng nhất.
“Mẹ còn chưa hỏi con đâu, chuyện hộ khẩu của bác gái con là sao, khi nào thì có tin chính xác?”
“Còn không phải tại bác cả, trước đây trong xưởng có danh sách, nhưng bác cả thấy người ta khó khăn nên không giành với người ta, cứ thế bỏ lỡ cơ hội. Hình như lần này bác gái nhờ quan hệ, còn tiêu ít tiền, để người ta giúp đỡ làm việc này.”
“Bác gái con còn có tiền làm việc?” Lưu Xảo không khỏi liếc xéo.
Những năm qua, tiền của cả nhà anh Cả bị hai người già ở quê móc đi không ít, còn phải nuôi con cháu ở thành phố, vậy mà vẫn có tiền dư.
Hứa Mai Tử nói: “Cũng không nhiều, lần này tặng quà đều dùng hết rồi. Bác cả vẫn chưa biết chuyện này, chị Cả cũng không biết, là con lén lút phát hiện. Gần đây thấy tâm trạng của bác gái rất tốt, con cảm thấy chuyện này đáng để tin.”
Lưu Xảo đã chắc chắn, khen ngợi mà xoa đầu con gái mình: “Nhỏ Ba, nếu vậy thì bình thường nhiệt tình hơn, thể hiện trước mặt bác cả và bác gái con nhiều hơn, với lại thành tích cũng đừng bị tụt xuống. Mẹ biết trong trường có nhiều bạn nam, con còn nhỏ nên đừng có suy nghĩ khác. Sau này hộ khẩu của con chuyển sang thành phố, lại thi lên đại học, đối tượng tốt hơn đều do con chọn, cũng đừng thiển cận.”
“Mẹ, nghe mẹ nói kìa, con không nghĩ đến những chuyện đó. Trái lại là chị Cả, thích nói chuyện với những bạn nam, con từng thấy mấy lần rồi.”
Lưu Xảo cười: “Đây là chuyện của người ta, chúng ta mặc kệ đi.”
Một bên khác, Trương Thúy Cầm cũng lải nhải với Hứa Hồng, nhưng hướng đi mà cô ta nói trái ngược với Lưu Xảo.
Cô ta cảm thấy đi học là thứ yếu, tìm một nhà chồng tốt mới là quan trọng nhất.
Không nói người khác, cứ nhìn Lý Tĩnh là biết. Ở xã hội cũ, Lý Tĩnh là một con ở hầu hạ người ta, sau khi lấy chồng thì chạy vào thành phố, đây chính là bay lên cành cao thành chim phượng hoàng.
Hứa Hồng bị càu nhàu có hơi mệt mỏi: “Mẹ, chuyện này còn cần mẹ dạy? Con có cách, mẹ yên tâm đi.” Chị ta lên cấp hai đã suy nghĩ chuyện này đâu, nhưng mà bây giờ chị ta không vội, cứ từ từ chọn. Cấp hai không chọn được người thích hợp, thì lên cấp ba chọn, dù sao nhất định phải chọn người tốt nhất.
Trương Thúy Cầm vô cùng hài lòng, con gái trong nhà, con gái mình mắt to mày dày xinh đẹp nhất, vừa nhìn là biết ngay có phúc, nhất định sau này lấy người tốt nhất, đến lúc đó mình cũng có thể hưởng phúc theo.
Nhìn con cái, vẫn dặn dò chúng một lượt, sau khi ở thành phố một đêm thì Trương Thúy Cầm và Lưu Xảo cuối cùng cũng hài lòng về thôn.
Tống Quế Hoa lại luôn chú ý hai người này, sau khi thấy hai người về, nhà ông Hứa không hề có động tĩnh, lại không thấy hai người Hứa Kiến Sinh trở về, lúc này mới yên tâm.
Nói chuyện này với Hứa Nam Nam, cô cũng mỉm cười hời hợt, vốn dĩ đã không để ý. Thái độ của Hứa Kiến Sinh đã chứng minh hắn ta hoàn toàn từ bỏ đứa con gái này, điều này cũng hợp ý cô.
Nhà ông Hứa không còn động tĩnh, chuyện này cũng từ từ lặng xuống.
Hình như người trong thôn cũng bắt đầu chấp nhận chuyện hai chị em Hứa Nam Nam rời khỏi nhà ông Hứa, cũng không làm đề tài trò chuyện nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận