Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 755

Mùa đông lại đến, Hứa Nam Nam cho Hứa Kiến Sinh một ít quần áo bông và lương thực tinh chế để chống rét.
Cô và Hứa Kiến Sinh không làm hòa với nhau, nhưng lần trước Hứa Kiến Sinh liều mạng vì cô, suy cho cùng cũng có chút khác với trước đây. Lúc thuận tiện thì cô ít nhiều cũng sẽ chăm sóc một chút.
Hứa Nam Nam cảm thấy bản thân chắc là sẽ có thể trải qua khoảng thời gian này một cách bình yên, kết quả lại có tin tức từ thủ đô.
Lâm Trường Chinh và Lâm Thanh Bách cắt đứt quan hệ với nhau.
Vả lại, tin đồn còn là Lâm Thanh Bách chủ động đoạn tuyệt quan hệ và vạch rõ ranh giới với Lâm Trường Chinh và Lý Uyển.
Hứa Nam Nam kinh ngạc khi nghe được tin này từ chính miệng Lâm Thanh Bách.
Cô không tin Lâm Thanh Bách lại làm ra chuyện này, đừng thấy thái độ khi ra tay vô cùng tàn nhẫn của anh, thực ra anh rất coi trọng tình thân. Với lại chuyện lớn như vậy, Lâm Thanh Bách không thể nào không bàn bạc với cô. Chỉ có thể chứng tỏ một điều… "Là do cha anh sắp đặt sao?" Tuy là câu hỏi, nhưng giọng điệu của Hứa Nam Nam rất chắc chắn.
Chuyện này rất giống với phong cách làm việc của Lâm Trường Trinh.
Sắc mặt Lâm Thanh Bách nặng trĩu, anh nằm trên giường mở to hai mắt: "Vốn dĩ vẫn còn người muốn truy cứu anh và Thanh Tùng, chẳng qua một vài lãnh đạo quân đội vẫn luôn bảo vệ bọn anh, hơn nữa thủ trưởng Chu ở tiền tuyến cũng gửi điện báo đến để tỏ rõ thái độ. Nghiên cứu bên chỗ Thanh Tùng cũng rất quan trọng, vì vậy chuyện này mới được áp xuống. Nhưng cha và dì sẽ bị đưa đến nông trường, là nông trường ở Tây Bắc."
Tâm trạng của Hứa Nam Nam cũng nặng trĩu, thầy Hạ vừa mới rời khỏi nơi đó thì Lâm Trường Chinh lại đến. Không biết là chuyện gì nữa.
"Đợi qua một thời gian nữa, em gửi ít đồ sang bên đó." Cũng may là nơi quen thuộc, không cần phải tìm quan hệ lại.
Hai vợ chồng Lâm Trường Chinh phải đến nông trường, hai ông bà nhà họ Lý không thể ở lại thủ đô được nữa. Hai người phải quay lại quê nhà ở Nam Giang.
Sau khi Hứa Kiến Sinh biết chuyện, bèn để hai ông bà đến ở hầm mỏ để hắn ta chăm sóc. Bây giờ hắn ta sống một mình, cũng không chăm sóc cho ông bà Hứa, không có gánh nặng gì nên vẫn đủ sức nuôi hai cụ.
Nhưng Lâm Thanh Bách cũng không để Hứa Kiến Sinh tự nuôi dưỡng. Mỗi tháng Lâm Thanh Tùng sẽ gửi tiền về, Lâm Thanh Bách lấy tiền đó đưa cho Hứa Kiến Sinh, dùng làm phí sinh hoạt cho hai ông bà.
Mặc dù biến cố rất nhiều, nhưng tốt xấu gì người trong nhà vẫn được yên ổn.
Lại một năm trôi qua, Hứa Nam Nam mang thai.
Kết hôn hai năm, Hứa Nam Nam vẫn luôn không có con. Không phải là không thể mang thai mà là Lâm Thanh Bách vẫn chưa muốn để Hứa Nam Nam mang thai.
Khi kết hôn Hứa Nam Nam mới có mười tám tuổi. Lâm Thanh Bách cũng là một người có tri thức. Lúc nhỏ anh luôn theo thầy Hạ vào trường đại học nên cũng hiểu biết sơ sơ về mọi phương diện, biết phụ nữ sinh con sớm sẽ không tốt cho cơ thể, vì vậy anh vẫn luôn phòng chống.
Đợi khi cô hai mươi tuổi, mới để thuận theo tự nhiên.
Vừa mới để thuận theo tự nhiên, Hứa Nam Nam đã kiểm tra được mình đã mang thai hơn một tháng rồi.
Từ lúc biết cô mang thai, hai người lo lắng không thôi. Hứa Nam Nam cái gì cũng không hiểu, Lâm Thanh Bách cũng chưa chăm sóc người mang thai bao giờ.
Từ lúc bụng của Hứa Nam Nam bắt đầu lộ ra, Lâm Thanh Bách lại càng căng thẳng hơn. Đến cả xe cũng không dám đạp, anh lấy xe ô tô của thư ký Tôn để mỗi ngày đưa đón cô.
Cũng may bà Vu biết chuyện nên đến, ngày nào cũng nấu canh cho Hứa Nam Nam bồi bổ cơ thể. Cũng dặn dò riêng hại vợ chồng không được vận động vào ban đêm. Làm cho mặt hai người đỏ tía tai.
Mỗi tối khi về đến nhà, Lâm Thanh Bách lại nhìn chằm chằm bụng của Hứa Nam Nam.
Bạn cần đăng nhập để bình luận