Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 504

"Đừng giống như chị, ngay cả nguyên liệu may áo quần mới cũng mua không được."
Đối với Hứa Nam Nam đây không phải là chuyện cần bận tâm. Nhưng ngày hôm sau Lâm Thanh Bách hỏi cô chuyện đi tỉnh lỵ thế nào, cô vẫn nói đúng sự thật.
Sau khi Lâm Thanh Bách về đến nhà, Lâm Thanh Tùng đang thu xếp đồ đạc chuẩn bị quay lại trường học. Kết quả lại thấy anh trai đang thu dọn mọi thứ trong nhà.
"Anh, anh làm gì vậy?"
Lâm Thanh Bách đứng bên cạnh chiếc giường đơn của mình khoa tay múa chân một lúc lâu: "Chờ em đi rồi thì phải chuyển chiếc giường này ra ngoài. Anh sẽ đặt một chiếc sô pha ở đây. Có sô pha rồi, còn phải mua vỏ bọc sô pha nữa."
Lâm Thanh Tùng im lặng tiếp tục thu xếp đồ đạc. May là cậu ta định đi, bằng không nhìn dáng vẻ này của anh trai, e là sẽ trực tiếp đuổi cậu ta mất.
Hôn lễ của Chu Phương được tổ chức ở nhà ăn của hầm mỏ.
Quản lý mỏ Cao làm người chứng hôn, phụ trách chủ trì hôn lễ. Người tham dự cũng không nhiều, gồm có các cán sự ở văn phòng ủy ban mỏ và các phòng ban khác.
Lý Vĩ Minh mặc đồng phục mỏ gọn gàng và sạch sẽ, Chu Phương mặc áo Lê nin màu đỏ do Hứa Nam Nam mua giúp, mặt mũi tràn đầy vẻ vui mừng.
Hứa Nam Nam cảm thấy thẩm mỹ của mình càng ngày càng mang hơi hướng của thời đại này. Rõ ràng đây là trang phục kết hôn "giản dị" nhất mà cô từng thấy, nhưng lại thấy đẹp hơn bất kỳ lễ phục tinh tế nào trong tương lai.
Chỉ vài ngày sau khi hôn lễ của Chu Phương kết thúc, Lâm Thanh Tùng cũng rời khỏi hầm mỏ để trở về thủ đô.
Khi biết Lâm Thanh Tùng phải đi, rất nhiều nữ đồng chí ở hầm mỏ đã bàn tán xôn xao suốt mấy ngày liền.
Lâm Thanh Tùng thấy tình hình đó, cảm thấy mình đi vào lúc này là rất đúng. Nếu như đi muộn chút nữa, cũng không biết sẽ làm tổn thương bao nhiêu nữ đồng chí nữa. Cậu ta cảm thấy Hứa Nam Nam dặn dò không sai, một người ưu tú như cậu ta vẫn nên an phận một chút mới tốt.
Mặc dù Hứa Nam Nam cảm thấy Lâm Thanh Tùng rất không đáng tin, nhưng cô vẫn đi theo Lâm Thanh Bách tiễn cậu ta ra trạm xe lửa tỉnh lỵ.
Lâm Thanh Tùng cảm động không thôi, trước đó cậu ta còn tưởng rằng anh trai cùng lắm chỉ sẽ tiễn cậu ta đến trạm xe lửa thị trấn rồi thôi. Kết quả anh ấy lại trực tiếp đưa cậu ta đến trạm xe lửa tỉnh lỵ.
Nhưng xe lửa còn chưa tới là Lâm Thanh Bách đã kéo Hứa Nam Nam đi.
Lâm Thanh Tùng mở to hai mắt nhìn theo: "Anh, xe còn chưa tới mà." Đã tiễn người thì phải nhìn người ta lên xe đã chứ.
Hứa Nam Nam cũng buồn bực lắm, đã đưa tiễn thì tốt xấu gì cũng phải nói đôi lời từ biệt chứ.
Lâm Thanh Bách móc hai tấm vé xem phim từ trong ngực ra, nhìn thời gian và nói: "Không kịp rồi, còn chờ nữa thì sẽ bỏ lỡ suất chiếu phim."
Lâm Thanh Tùng: "... Không phải hai người đến tiễn em sao?"
Lâm Thanh Bách nhìn cậu ta: "Em cũng không phải là con nít, còn cần người khác tiễn à? Một mình đi đường cẩn thận, bọn anh đi trước đây." Nói xong thì trực tiếp kéo Hứa Nam Nam đi.
Hứa Nam Nam bất ngờ bị anh trực tiếp kéo đi, nhưng tốt xấu gì cũng quay đầu lại vẫy tay với Lâm Thanh Tùng.
Xem phim với Hứa Nam Nam là chuyện mà Lâm Thanh Bách đã ấp ủ từ lâu. Lần đầu tiên bởi vì chuyện của Lý Uyển mà bỏ lỡ. Sau này lại xảy ra chuyện của Hứa Hồng và rồi hai người chiến tranh lạnh, chuyện này vẫn một mực chưa thành công. Lần này anh đã tìm người mua vé giúp, chọn được chỗ ngồi tốt, còn thuận đường đi theo Lâm Thanh Tùng đến thành phố.
Một người mặc quân phục thẳng thớm, một người mặc áo Lê nin làm từ vải kaki, hai người đi vào rạp chiếu phim thì hấp dẫn kha khá ánh mắt.
Khi hai người đang chuẩn bị bước vào rạp chiếu phim, Lâm Thanh Bách chợt thấy người khác cầm đồ ăn vặt được gói bằng giấy. Anh bèn bảo Hứa Nam Nam đứng chờ, còn mình thì đi mua đồ ăn vặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận