Thập Niên 60: Chủ Cửa Hàng Taobao

Chương 570

"Quyết định cái gì, không phải em cũng vừa nói rồi sao, em cũng không thể lĩnh chứng mà?"

"Là không thể lĩnh chứng, nhưng làm một bàn thì vẫn được." Cuối cùng trong lòng Hứa Mai Tử cũng có chút tức giận, cho dù mình có kém hơn Hứa Nam Nam cũng không thể kém quá nhiều. Hơn nữa đêm dài lắm mộng, cô ta còn phải trói Ngô Kiếm chặt hơn một chút.

Ngô Kiếm nói: "Học theo người khác làm gì, làm một bàn rất lãng phí, còn không bằng chờ tới lúc kết hôn rồi làm thêm một bàn."

Khi nói tới hai chữ kết hôn, trong lòng anh ta cũng run lên. Vừa nghĩ tới việc kết hôn với người phụ nữ như thế, buổi tối anh ta cũng có thể mơ thấy cả ác mộng.

"Người khác không tiếc, sao anh lại tiếc. Chuyện này anh về nói với mẹ anh đi, ở quê em, không lĩnh chứng vẫn có thể sống cùng nhau cả đời. Nếu anh không muốn đính hôn, thế chúng ta cứ làm tiệc rượu kết hôn luôn, chờ tuổi tác thích hợp lại đến lĩnh chứng." Hứa Mai Tử dứt khoát nói.

Thanh danh Hứa Hồng xấu, việc này ít nhiều cũng gây chút ảnh hưởng đến cô ta. Bây giờ có thể ở bên cạnh Ngô Kiếm, xem như là điều kiện tốt nhất cho cô ta rồi.

Nghe Hứa Mai Tử lại nói tới chuyện kết hôn, Ngô Kiếm cảm thấy da đầu tê dại.

Hứa Mai Tử thấy anh ta không nói câu nào, híp mắt nói: "Lời em nói trước kia không phải là hù dọa anh đâu, tự anh suy nghĩ rõ ràng đi."

Ánh mắt lúc Hứa Mai Tử rời đi vẫn luôn vờn quanh trong đầu Ngô Kiếm.

Lúc làm việc vào buổi chiều, cả người anh ta đều không có tâm trạng, bị chủ tịch công đoàn Lưu mắng rất nhiều lần.

"Cán sự Vu, tôi có chuyện muốn nói với cô." Buổi chiều, Hứa Nam Nam vừa tan làm, Ngô Kiếm đã đứng trước cửa ngăn cô lại.

Hứa Nam Nam nói: "Bộ phận vật tư và công đoàn của chúng ta không liên quan tới nhau mà."

"Là chuyện về Hứa Mai Tử, tôi biết quan hệ giữa cô và Hứa Mai Tử không tốt, cô không muốn chỉnh đốn cô ta sao?"

Giọng nói của Ngô Kiếm có hơi gấp gáp.

"Cán sự Ngô, anh đừng có ở không rồi đi gây sự, đang yên đang lành tôi đi chỉnh đốn người khác làm gì. Anh và đồng chí Hứa Mai Tử có mâu thuẫn à, nếu có mâu thuẫn thế thì tự đi giải quyết đi, nếu không giải quyết được thì đến tìm chủ nhiệm Chu đi."

"Không phải mâu thuẫn, mà con người Hứa Mai Tử này… Quá vô liêm sỉ." Ngô Kiếm bật khóc. Cả buổi chiều hôm nay anh ta cứ cảm thấy ngột ngạt, cảm thấy khó chịu, một người đàn ông như mình sao cứ phải chịu uất ức như thế. Anh ta muốn chạy trốn nhưng không nghĩ được gì khác, chỉ có thể tìm cán sự Vu có quan hệ không tốt với Hứa Mai Tử.

"Hứa Mai Tử uy hiếp tôi, nói nếu như tôi không đồng ý kết hôn với cô ta thì cô ta sẽ tố cáo tôi đùa giỡn lưu manh. Cán sự Vu, cô cũng không thích cô ta phải không, thế thì chúng ta cùng nghĩ cách chỉnh đốn cô ta đi, chỉnh tới mức cô ta không ngẩng đầu lên được." Anh ta nhỏ giọng nói, trong giọng nói còn mang theo vài phần ác ý.

Hứa Nam Nam nghe thấy lời này của anh ta, gần như là kinh ngạc đến ngây người.

Cô nhìn Ngô Kiếm như nhìn một tên tâm thần: "Người của tôi còn đang chờ tôi, anh tự giải quyết chuyện này đi." Sau đó vội vàng bỏ chạy.

Hứa Mai Tử là đồ tâm thần, tên Ngô Kiếm này cũng bị cô ta ép tới mức tâm thần rồi.

Hơn nữa còn cả thủ đoạn Hứa Hồng dùng với Lâm Thanh Tùng lần trước…

Hứa Mai Tử tạo bao nhiêu nghiệp thế.

Hứa Nam Nam cảm thấy tam quan của bản thân bị đổi mới hoàn toàn hết lần này tới lần khác.

Xem ra với Hứa Mai Tử và Hứa Hồng, giới hạn của con người rốt cuộc đã đi đâu mất rồi, có phải thấp quá rồi không. Dùng sự trong sạch của chính mình để tìm đối tượng...

Trên đường trở về cô và Lâm Thanh Bách nói về chuyện này.

Lâm Thanh Bách nói thẳng: "Cách xa người như bọn họ một chút." Cô gái này ngày thường nhìn có vẻ rất thông minh lanh lợi, nhưng sự hiểu biết vẫn còn quá ít, không biết được lòng dạ con người có thể ghê tởm đến mức nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận